Cả mấy triệu cái web, log dày dặc dư dả trên mạng. Dân lướt web mặc sức thoả tình đọc, coi, nghe, xem. Thích chi là có nấy thực sung sướng, cho bỏ cái thời thèm thông khát tin...
Cái thời nay ai có điều kiện net đều thích tạo cho mình cái blog cá nhơn.
Điều kiện thì quá dễ, miễn phí cả, nên chi người làm blog quá đông, thành ra cái cuộc sống số ảo, nó xôm trò như cái đời thật bên ngoài rầm rộ.
Rộng người hơn rộng của, đi qua thế giới web, log của mỗi quý, vị, ngài cũng giống như đi qua nhà riêng mỗi họ. Mỗi chủ nhơn viết bài tải "đạo" vô họ blog, gọi là có cấy entry mới.
Phía dưới mấy cái entry, vị chủ nhân chừa chỗ trống, để xem dân xẻ chia ý kiến cái bài of họ, chỗ ấy gọi là chỗ còm men ta.
Có vị viết, tải blog không bao giờ thèm đi ra khỏi nhà, coi và còm thiên hạ. Chỉ viết trên trang nhà, đón đợi chúng sinh đến còm cõi cho ta, thích trả lời, không thì thôi...
Chúng sinh chưởi mắng thì vị xoá, cấm còm, xờpam.
Chúng sinh khen nịnh thì vị thích thú lắm. Cảm ơn đi, cám ơn lại rối ra rối rít.
Có ngài thích làm ra cái blog để đó. Năm thì mười họa có được cái entry. Đa phần nó là cọp từ chỗ khác, cho có bài. Xong ngài ta lang thang đột nhập mọi cái nhà log khác, lấy nick này nick nọ, viết còm để làm quen, để có phe fan, hay để chọc chúng chưởi. Lấy thế làm vui lắm !!!
Cái đề tài hấp dẫn lôi kéo thiên hạ dân chúng đi coi, đi xem blog - ngoài sex, là chuyện chánh trị xã hội nước nhà. Coi cho biết VN hằng ngày có chi thay đổi không, chế độ"ta" khi nào có biến cố, sập cái ầm, cho bỏ tức, bỏ ghét...
Vào mấy trang chánh trị VN, tựu trung có mấy loại này :
- Loại một: bọn chống cộng sản triệt để. Chống chế độ đang nắm quyền trong nước. Phân tích, chứng minh, phê phán, bình luận, vạch trần đầy đủ, dư dả cái thối, cái nát của bầy lũ CS mị dân ăn cướp.
Bọn nầy được chế độ "ta" cho cái tên nghe dị sợ : bọn "phản động", thế lực "thù địch", đảng "khủng bố"... cần dọn dẹp ngay không thì chúng sanh loạn đảng.
Công an mạng ngày đêm theo dõi cập nhật.
Với bọn cư trú hải ngoại thì đành chịu không làm chi được chúng.
Với bọn sống nội quốc chui lũi thì bám sát dò la, từ thế giới ảo ảnh, cố mò cho ra thế giới thực tế. Rồi "ta" dùng luật chống thù địch, "hiến pháp"duy ngã độc tôn đe nẹt, khủng bố, tống hết vô tù...
Đa phần "loại một" thân phận khổ, hay bị nhà mạng chế độ chặn, phải chịu đựng tường lửa bao vây, bọn tin tặc mật thám mạng đánh cho sập tan nát...phải khôi đi phục lại rất khổ sở.
Tuy vậy, vượt qua tường chận, dân mạng nào ghét chế độ vô đây, còm tào lao cũng sướng lắm. Chưởi chế độ đả tỉ, có chi uất ức, được mấy ngài át min khuyến khích lắm, cho đăng thoải mái....
Còn số mấy ai được chế độ cho ăn, cho uống, cho tiền cho bạc, cho nhà cho cửa, cho chức cho quyền để có sức khen, muốn mò vô để chưởi chủ nhà phản động. Cũng được nhà chủ chiếu cố đăng còm... Nhưng hay bị đám đông "phản động" bu lại, dập tới số bến bờ.
- Loại siêu một: bầy lũ chính thống, yêu bác, yêu đảng thôi khỏi phải nói. Được thênh thang tự do ở trên mạng thoải mái. Còm men dân nịnh chế độ ta kéo hết ga lên, bu bạ xúm quanh hát ca tự hào, không cần biết trơ biết trẻn là gì.
Người có tí nhơn cách, có ti văn hoá đọc mấy còm này, phải nổi máu sôi sùng sục, im không được, muốn còm mắng nhưng chịu. Mấy cái siêu một này, cấm triệt còm trái chiều. Delete triệt. Lũ "phản động" bây thích thì qua...Mỹ mà còm !
Chúng dân mạng, ngoài bọn được chế độ "ta" ưu đải, hầu như rất ít vô mấy thứ blog này.
- Loại một, mà lại hai: Bọn đốn mạt hạng nhất. Chúng sống bám, sống nhờ vào chế độ CS, ấy vậy blog chúng lại luôn mang vẻ bươi móc, "phản biện" cái chế độ đó.
Tụi cơ hội này, có một lượng bà con, thân hữu bu đến làm "fan". Mấy fan này đón gió từng cái entry của nhà văn này, tiến sĩ nọ, nhà báo kia để hít lấy hít để, để mà khen. Dù gió đưa mùi thơm, mùi thúi, ăn theo kiểu bầy sống dựa.
Tựu trung ba cái loại này chiếm ba góc của chiếu net tự do ngôn luận chánh trị VN.
Thời Tam quốc chí tư tưởng mạng, đọc mãi rồi cũng nhàm. Bầy dân dần dà thấy, dần dà chán, dần dà ngán vì mới có liếc sơ qua, đã biết món chi rồi, nhai tới nhai lui.
Bọn chống cộng : lui tới gì gì cũng kết luận: CS xấu lắm, cần dẹp bỏ cho "nước" phát triển "dân chủ","tự do".
Lũ nịnh cộng: tới lui gì gì cũng rút ra: CS tốt lắm, cần giữ gìn cho "nước" tấn bộ thôi cảnh đảng giàu dân đói, xã hội bất công, dã man mông muội.
Bầy sống nhờ cộng, đi phê cộng để lấy lòng dân chúng: dụng mẹo nước đôi, gió có đổi chiều nào cũng lợi. Hai phe lôi kéo, mình đứng giữa chơi bài "nhơn hoà" Khổng Manh Gia Cát Lạng hiện tại, đón gió tương lai, ta đều lợi nhuận. Nhờ ơn trời, hô hoán tinh thần dân tộc cho to.
Quá chán cái đời thực mất gốc, mất căn, mất sạch hết niềm tin chế độ điếm đàng nhơn ngãi, ta hay lang thang đi trong nét đời ảo xem cái cộng đồng trí giả An nam chánh trị thế nào đây, còm đôi câu ba láp, dạy đời mất dạy. Thấy ngộ ra một điều, xứ ta quả là bất hạnh, bởi bọn trí thức "giả hình" phe này phái khác, đã tràn lan đầy dẫy như cỏ dại được mùa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét