Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011

Cầu kho cướp ấn.

Tháng giêng, tháng để ăn chơi, hội hè, đình đám.
Năm nay 2011, Tân Mẹo đầu xuân, hai cái hội lễ đông người nhất, hút nhiều VIP ta ào ào xô nhau tới trẩy trĩa.
- Ngày 10 tháng giêng, lễ hội bà chúa trên núi Kho (Lẫm Sơn) thôn Cổ Mễ (Vũ Ninh - Bắc Ninh). Nghe nói bà này là tướng giữ kho cho vua Lý hoặc vua Trần gì đó, cấp binh lương cho quân ta đánh giặc Tàu. Sau khi chết, được vua phong thần bà chúa Kho, rất là linh. Ai cúng cho bà, bà sẽ trả lễ, dồi dào hậu hĩnh lắm. Cúng nhiều trả nhiều...
- Ngày 14 tháng giêng Nguyên Tiêu, đúng giờ Tý canh ba nửa đêm, lại có lễ khai ấn đền Trần ở đất Thiên Trường, Nam Định. Xưa vua Trần xây dựng phủ đệ, rồi thời gian qua, bọn quân Minh sau này phá tan nát hết cả. Dân chúng lại lập đền thờ các vị, để ghi ơn một triều đại đánh tan tác bọn Nguyên Mông Cổ. Nay thời ai đến dự lễ khai ấn, thắp hương lạy lục sẽ được cấp phát một mảnh vải lụa vàng, được con dấu "Trần Miếu Tự Điển" đóng vô cho mấy chữ "Tích Phúc Vô Cương"; đem về thì được vua Trần phù hộ, thăng quan tiến chức, giàu sang vùn vụt ( ! )
Năm nay, bọn doanh nhân tìm đến dâng hương cúng lễ bà Chúa, bọn quan chức "cách mệnh" lại kéo nhau đi cướp ấn đền Trần : cầu xin ơn trên quý ngài, hãy ủng hộ cho tụi tôi thăng quan tiến chức !
Được trèo lần lên ngọn quyền cao - Được thu hoạch tiền tỷ vô túi, đầy ăm ắp như kho đụn ấy, ai mà không thích ? Mấy tay "giai cấp vô sản lãnh đạo cách mệnh" càng khoái đốt nhang cầu "ơn trên" nhiều nhiều ấy. Thăng quan tiến chức thênh thang, tha hồ hốt của thiên hạ !


Có mấy clip trên Youtube ghi cái sự tranh nhau cầu thần xin thánh, sợ người khác cướp phần; chen lấn,dẫm đạp, xô đẩy nhau của đám lũ "con người mới XHXN", của bầy đàn "học tập làm theo".
Nó làm thấy tượng bi hài, vạch rõ mặt mày bọn bầy người sống dưới "chế độ ưu việt" như một cái lũ "cô hồn sống" lăn xả chà đạp nhau giành giật cái hư ảo đầy cuồng tín :





Coi rồi bất chợt nhớ tới mấy câu của Lê Hoài Nguyên thi sĩ từ cái thủa xa lắc.
Quả nhiên bài thơ vượt thời gian, sống lại :

"...Ta nghe trong gió nhiều chuyện lạ
Bao nỗi oan khiên, bao sự suy đồi
Lòng dân đau thành tâm thần chính trị
Dân cô đơn tìm đến thánh thần

Lòng dân buồn lang thang
Cay đắng cười trong tiếu lâm hiện đại

Ta đã thấy rồi Đất Nước
Còn những túp lều xiêu vẹo
Những dòng sông khô héo
Những người già dắt cháu ăn xin
Đồng tiền bay như giấy vụn

Bọn cường hào như những bóng ma
Lướt trên mặt người dân
Không có cả tiếng quạ kêu nữa rồi
Quạ đi hết vì mất môi trường sinh thái..."

( Người đốt lửa không ngủ - Tháng 9/1987 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét