Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

Chuyện dụ rùa, tóm rắn, bắt cọp leo cây !

Trời không dung giống độc ! Người ta vin vô lý do này để bắt hết mấy loài vật gây nguy hiểm.
Bọn rùa tai đỏ háu ăn, hung dữ, gây bệnh thương hàn, sinh sản rất nhanh. Không hiểu sao lại nhập về "làm cảnh", để giờ đây phải khổ sở tìm diệt.
Các nhà bác học sau nhiều đêm ngâm cứu, các vị rùa học giàu kinh nghiệm; đã mưu kế chế tạo bẩy rùa để bắt cho hết bọn tai đỏ.
Lý thuyết rất hay ho, nhưng thất bại tại chỗ. Bọn rùa đâu có ngu vô bẩy như ý người ?


Bên Ấn Độ, có vị vua của các loài rắn, King Cobra.
Nọc vô cùng độc. Cắn cho một cái, chết tại chỗ. Nên chi, vua rắn đi đâu, dân Ấn sợ chết khiếp đến đó.
Ấy vậy, các vị "thầy rắn" đâu có sợ ? Thổi kèn, thổi sáo chơi với nó cho vui. Đở buồn...


Đáng nể nhất , mấy dũng sĩ "tay không bắt rắn", coi mới thấy. Bạo gan vô tận !



Nói tới Ấn Độ, cũng phải nhắc tới cọp. Xứ sở cọp vằn, chúng lảng vảng khắp nơi này chốn nọ các thôn xóm ven rừng, ven rú.
Coi cọp leo cây bị người dân phát hiện bu lại. Bắt cọp cũng rất sợ cọp bắt lại !



Cuối cùng, có một giống độc, bắn giết hàng loạt đồng bào mình - một serial killer - thứ thiệt.
Dân chúng căm hờn vô cùng tận.



Ấy thế, giống độc này vẫn chưa thấy trời nào có ý diệt, cứu dân lành.
Trời vẫn còn..."ngâm cứu" !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét