Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Tháng Ba mưa bụi xuân thì.


Tháng Ba mùa xuân mưa bụi, cô gái trẻ ở truồng cầm cây dù cánh dơi ra vùng cây cỏ vắng vẻ dạo chơi. Trời thấy vậy, trời bèn hén nắng...
Tấm thân thể trần trụi chủ tự nhiên, xuân thì ấy cũng lay động lòng lữ thứ lâu nay đà vô cảm chán chê nghê ngán rồi mấy sự đời khốn nạn.
Bông hoa người vụt lên tình cờ khoảnh khắc chợt xua đi một đồng không mông quạnh cỏ cây hoa lá vắng vẻ nao lòng. Mới hay, thiên nhiên rừng rú vào xuân mà không bóng giai nhân miều mỹ quả nhiên buồn rũ.
Hoa đẹp hoa mau tàn, người đẹp người mau già, tuổi xuân sẽ lẹ mất mau như mùa xuân đi qua rồi vội vã. Trắng đẹp căng tròn địa cơ mới đó, sần sùi nhăn nheo mau mấy chốc ?
Mùa Xuân mưa bụi bay bay.
" Tháng Ba mưa bụi xuân thì,
Đồi hoang cỏ dại chân đi mặn mà
Cỏ cây giùng giục hoan ca,
Ngọc ngà châu báu, phơi pha trụi trần
Xuân xanh nụ hé ngọt ngần
Giữa mùa vội vã, quên đông tạ tàn..."


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét