Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Mấy nường thiếu nữ.


Mấy nường thiếu nữ chưa nở nang đủ đầy cơ phận đờn bà tạo hóa mà thấy xinh đẹp quá mấy búp hồng hoa cánh non he hé.
Xưa cụ ông Nguyễn Nhược Pháp đi chơi xuân chùa Hương Tích, dòm ngó cô thiếu nữ du ngoạn cùng đàng rồi tức cảnh sanh tình một "Thiên ký sự chùa Hương" thơ thi hấp dẫn.
"Em đi chàng theo sau
Em không dám đi mau
Sợ chàng chê hấp tấp
Số gian nan không giàu..."
Số gian nan không giàu e sợ ám ảnh cô thiếu nữ cũng phải. Phận gái theo chồng, chồng đem hang rắn hang hùm cũng theo. Chồng nghèo thiếu đói, nhà dột con khóc nợ đòi, đời mấy nường mau chóng tạ tàn bán con bán chó. Được làm vợ đại gia rồi cũng lo biết đâu mạt số phận nghèo quấy rối rồi ra tay trắng.
Thiếu nữ nào mà chẳng mơ ước phú quới cả đời vô làm vô lụng, vô lo vô nghĩ, xuống ngựa lên xe nhung lụa tha hồ lang thang sốp siếc.


Bốn mùa xuân hạ thu đông qua vèo hết một năm. Sáng trưa chiều tối mau quá hết một ngày. Xuân thì thiếu nữ cũng lẹ lanh như chớp, sáng chưa qua chiều đã vội tới rồi.
Nhiều nường thiếu nữ vô chợ lẫn cùng mấy đờn bà quá tuổi. Hàm tiếu chen lấn lẫn mãn khai, hội ngộ cùng nhau trong buổi chợ chiều nhiễu nhương rậm rật. Chợt thấy ra Bùi Giáng quá siêu sư phụ thơ phố chợ chiều.
"Chung quanh bờ nước rập rình
Chiều qua phố chợ mang hình mắt xanh
Chợ chiều nhiều khế ế chanh
Nhiều cô gái lạ bước nhanh hàng hàng
Mắt xanh hình thể điêu tàn
Chào cô gái lạ cô càng lạ thêm..."


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét