Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

Mặc kệ cuộc đời.


Nhơn đọc một bài trên trang Ba Sàm thấy chuyện nhà văn nọ hỏi khi người trí thức đã rơi xuống tận đáy cuộc đời tầm thường thời họ sẽ hành xử ra sao ? Nhà văn kia bèn đáp rằng sứ mệnh của người trí thức là luôn luôn vật vã thoát ra sự vô cảm. Người trí thức không được vô cảm vì họ luôn luôn bắt gặp những vấn đề của lịch sử đã đặt ra, hay vẫn còn đang đặt ra.
Nhà văn vấn đề nọ bèn ý rằng người trí thức không cần thành công mà chỉ cần hiện tồn. Hiện tồn với tư cách con người tự do và trách nhiệm...
Ngẫm nghĩ rằng người trí thức bây giờ không may hiện tồn dưới trào lưu manh cai trị mà đa mang tự do trách nhiệm e rằng không chết cũng bị thương !
"Cứ mặc hoa tàn, mặc lá tàn
Việc gì mà cứ phải đa mang ?
Hỡi con chim nhỏ trong lồng nhỏ
Có hót thì xuân cũng chẳng sang !"


1 nhận xét: