Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Đồng tâm khởi nghĩa.


Chuyện kể thế thời tao loạn, kẻ du thủ du thực đem thân ra làm tay sai cho Tàu, dựa Tàu lập một đảng cướp nhà nghề lưu manh bán nước.
Đảng cướp lật đổ chánh quyền, phát sanh nội chiến, tàn sát đồng bào, lập thành chế độ hút máu, chiếm đất đai của cải để bầy lâu la thụ hưởng cha truyền con nối.
Dân chúng ngu dốt hùa theo đảng cướp mấy chục năm sống đời nô lệ, dần dà mất hết đàng sống. Dân chúng lờ mờ nhận ra trước sau gì họ cũng chết hết hai đàng chết vinh chết nhục. Dân chúng bèn bắt chước kiểu cách mệnh Pháp xưa, đồng tâm khởi nghĩa, lựa chọn chết vinh.
Thủ đô hắc ám cuối xuân đầu hạ, dân chúng hè nhau lập chiến lũy chắn đường. Ai có dao dùng dao, ai có búa dùng búa, ai có gậy gộc cuốc thuổng dùng gậy gộc cuốc thuổng, ai có gạch đá xăng dầu dùng gạch đá xăng dầu... Ai ai cũng một lòng quyết tử giữ đất chống đảng cướp.


Đảng cướp huy động xe pháo, súng ống máy bay, rầm rộ dụng lính tráng cảnh sát mật vụ côn đồ bao vây chiến lũy, chuẩn bị nổ súng diệt dân tội đồ "khủng bố bạo loạn lật đổ".
Đảng cướp đằng sau có chỗ dựa là nước Tàu sẵn sàng đổ quân can thiệp cứu giúp, chúng thoải mái ngông nghênh sẵn lòng ra tay tàn sát hết đồng bào.
Than ôi ! Dân chúng đói nghèo mộng khởi nghĩa giữ đất làm ruộng nuôi thân. Ấy mà tiền khởi nghĩa thì nguy cơ chết đói, hậu khởi nghĩa thời nguy cơ chết đạn...
Dù muốn dù không, cuộc khởi nghĩa sẽ thất bại hoàn toàn vì sự độc đơn kháng cự tội nghiệp. Nhưng nếu toàn quốc hưởng ứng đồng tâm khởi nghĩa. Kiên Giang khởi nghĩa, Tây Nguyên khởi nghĩa, Hà Tịnh khởi nghĩa, Lạng Sơn khởi nghĩa, cả nước khởi nghĩa thì than ôi ! Đảng cướp sẽ mở rộng ải Nam Quan, cảng Vũng Áng, bán đảo Sơn Trà, vịnh Cam Ranh... đón quân Tàu ùa vào cứu ứng. Nước ta khi ấy ắt lại nội thuộc Tàu, thành tỉnh "Giao Châu" như "người" ao ước.

1 nhận xét: