Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010

Rên rẩm.

Ông Trần Mạnh Hảo viết một tham luận dài dòng gửi nhà văn đại hội, đại khái nói cái chế độ cộng sản nước ta thời nay thật ngẩn ngơ dối trá. Nó nhân danh lý luận Mác, lý luận Lê, lại cai trị dân tộc VN theo một lý thuyết, Anti cả Lê cả Mác…

Ông dẫn chứng, nền chánh trị này không chính danh. Ông kêu gọi cần phải sự thật thật sự, kẻo e rằng đói, e rằng khổ, e rằng sẽ mất cả nước, mất cả nhà.

Rồi có ông Đoàn Thanh Liêm hải ngoại, viết bài càm ràm về chuyện, một nhóm kẻ cướp, cướp được chính quyền VN, ngang nhiên áp đặt lý thuyết của bọn này lên, dám thay tên đổi họ nước Việt theo ý bọn chúng. CH XHCN cái con khỉ !

Ổng rên rẩm: vì nói ra điều nớ mà cái chế độ Việt cộng triệu triệu lần dân chủ, vội vả tống cổ ông vào ngục thất, với cái tội dám tuyên truyền chống đảng CNXH.


Ra tù, vượt biên nhập Mỹ. Ông lại nói chuyện nớ tùm lum tùm la. May mắn Mỹ không giam ổng vì tội…nói bậy.

Dân ta cũng hay. Cái gì cũng hấp tấp, vội vả, lật đật hấp thu văn minh ánh sáng.

Ông cụ, dân xứ cá gỗ, rủi vớ được luận đề Lý, đã vội mừng run phát khóc, vang cả phòng trọ.

Thơ lớn hát vội theo chân lý. Chơi luôn trường ca. Ca của thơ lớn.

“ Từ ấy trong tôi bừng nắng lạ. Mặt trời chân lý chói qua tim…”

Cộng sản đang lên. Thanh niên, nhà văn ta ào ào theo Mã, Lý , xẻ dọc Trường sơn, đốt cả dãy Trương sơn để cứu nước," mà lòng phơi phới dậy tương lai ", làm người Việt ta chết như rạ.

Cộng sản hết thời, quá lứa. Thanh niên ta liền mơ giấc mơ Mỹ. Nhà văn ta đua nhau chì chiết, kể tội chú Lý. Chú chết mà không được chôn, phơi xác cho thiên hạ du lãm, ngắm nghía. Kẻ chưởi, người khen, chào xáo chuyện đời người chết. Mã, Lý, Mao, lông thưa lông rậm.

Quốc nội. Nhà văn, nhà báo, cách mệnh, nhân dân ( quân đội nhân dân, công an nhân dân, online nhân dân, youtube nhân dân…) viết báo làm văn, đánh trống thổi kèn, nghe như tiếng trống năm ba mươi vọng lại đến bây giờ, năm 2010. Hát vang bài Hồ trên núi. Núi ơi núi hỡi. Hồ ơi hồ hỡi.

Hải ngoại. Chiến sĩ tự do, cái lũ Online " yêu nước " tông đô Lý Tống, có nghề đi biểu tình, nghề chưởi bới. Thấy người VN ta qua Mỹ là hò là hét như một lũ điên mất dạy. Mất mặt dân xứ An nam quá thể !


Một nhà chính trị lớn, cấp làng. Từng là trung kiên, yêu nước. Nay bị tước thẻ vì tham ô, hủ hoá, ngủ với nữ nhân viên…trẻ không tha già không chừa, bị bắt quả tang. Sau khi nghiêm khắc tự kiểm điểm, được mời đi cống hiến ở chức tước khác, vị “có tài" xin từ, vì 30 năm phục vụ, vị hốt vàng lá, đô la, gái quá đủ. Cựu vị này nói rất nể

" Triều đại anh minh, sáng suốt này, kéo thêm 200 năm thơm tho nữa, ai mà chịu cho thấu ???

Nó thối, nó mới sập !"

Cụ Mã tay dao găm, tay búa tạ xưa phán. “ Tha hóa mới vong thân “.

Sách Minh tâm bửu giám xưa bảo. “Thượng bất chánh, hạ đại loạn”.

Lãnh đạo triều đình lạc hậu ngô nghê hết chỗ nói. Thế kỷ lướt web, 4 D, quần sọt phơi đùi, căm ry, nude toàn diện mà cứ tưởng ta đang thời Hùng vương trống đồng dựng nước.

Cu ba bên tây, VN bên đông, bảo vệ hoà bình thế giới !

Hi hi. Ha ha.

Phát tiền, xách động học hỏi tập tành đạo đức, tư tưởng thế kỷ XIX. Thời cả nước có mỗi chiếc xe đạp, vua con mặc quần xà lỏn, chổng mông xem quan khâm thiên giám đọc sớ cầu mưa.

Học sinh, cán bộ ta thi đua kể chuyện trên Tivi, đêm qua con với cháu mơ gặp bộ râu bạc. Cảm động quá khóc thút tha thút thít.


Hô hô. Hu hu...

Thằng nào bày trò học tập để cứu vãn văn minh xã hội, sao mà coi thường não trạng thanh niên ta, 8,9 xxx, tin boy, tin girl, playboy, playgirl, vốn lanh như chớp; thật ngu quá đáng !

Bọn học trò, sinh viên, trẻ con đang cười thối mũi vào cái học tập đạo đức giả, cũng không biết !

Giá đừng dạy dỗ học đồ tào lao. Không cảm nỗi. Đầu độc, nhồi sọ nhiều thứ quá lố bịch.

Đến cổng trường thử nghe bọn học trò phát ngữ. Quá mất dạy. Đm. Đm. Đm...

Có đứa sinh viên lên mạng, đòi...bái chó làm anh !

Đọc báo, thấy người ta hung hăng đâm, chém, lăn xả vật lộn, giết nhau như súc vật vì chút lợi nhỏ, chút tự ái nhỏ.

Học đi nhé. Đạo đức. Tư tưởng. Nhồi vào, nhồi thêm, nhồi nữa.


Mấy cuốn sách Minh tâm bửu giám, Luân lý giáo khoa, dạy cho con, cho cháu, biết hiểu đạo làm người, biết sống sao cho đúng. Sao không dạy nhỉ ?

Học theo ông bà, cha mẹ, cho bớt tội ác, cho lòng người Việt bớt sân si, tham lam, tởm lợm. Sao không học nhỉ ?

Bao giờ Lý Tống ngồi cùng ghế Mr. Đàm, đi chung xe đò, cùng nâng ly, hôn hít, thương nhau, đồng chí, may ra lên trên cõi thế giới đại đồng, xây dựng thành công cái thứ ao ước.

E rằng khó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét