Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Nước "lạ" răn đe sau, nước ta đàn áp trước.


Theo tin BBC, ngày 10/12/2012, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao nước "lạ" Hồng Lỗi lên tiếng "yêu cầu Việt Nam đảm bảo an toàn cho công dân Trung Quốc" ngay sau đợt biểu tình ở "hai đầu cầu" Sài Gòn, Hà Nội.
Thành công cất hạ cánh máy bay chiến đấu tàu sân bay Liêu Ninh. Tập trận Không quân, tập trận Hải quân bắn đạn thật đổ bộ chiếm đảo rầm rộ. CNOOC mua lại được công ty Nexen với giá 15,1 tỷ đôla Mỹ, làm chủ công nghệ khoan dầu nước sâu. Các bước chuẩn bị đâu vào đấy, thừa thắng xông lên, "lạ" bèn bắt đầu biến hiện thực ý đồ ấp ủ.
Binh pháp có chiêu "hư hư thực thực". Nói đánh không đánh, không đánh mà tự nhiên thành. Nói không đánh lại đánh, xuất kỳ bất ý tập kích đánh chiếm trọn ổ. Nói đánh là đánh, để đối phương tưởng rằng hù dọa không đánh, chúng bất đề phòng.
Thượng kế giữ nước vì thế phải đủ hết phương án chuẩn bị đón "lạ" nó đánh.


Nước "lạ" đang dụng bài bản chiến tranh tâm lý răn đe dọa dẫm. Bày trò phân tích, lý sự, phát ngôn, báo mạng báo miệng, chánh thống phi chánh thống, cốt hù quý vị hèn hạ nhát gan phải sợ hãi đầu hàng sớm.
Thử nghe chúng nó "ngôn luận" mấy câu cho khỏi bất ngờ mù tịt kế thằng địch :
- "Nhằm đối phó với hành vi khiêu khích của Việt Nam tại biển Nam Trung Quốc, trước tiên là về cái tiền đề Việt Nam vượt qua biên giới thăm dò dầu mỏ, nếu sau khi đã cảnh cáo mà thấy vô hiệu, thì đương nhiên phải quyết đoán dùng mọi phương tiện cơ giới đánh chìm tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam.
Tại biển Nam Trung Quốc, Trung Quốc cần phải thay thế tàu hải giám và tàu đánh cá bằng hải quân và không quân để tuần tiễu, phải dùng pháo hạm để uy hiếp và đánh đòn thực sự..."
( Quân sự luận đàm - GS NHC dịch )


- "Việt Nam tham nhũng từ cơ sở đến đỉnh tầng. Công an Giao thông ở đây là mầu mỡ nhất, hai người một xe (xe môtô), thấy nơi nào là "đất phong thủy" thì dừng lại. Một ông ngăn chặn xe , ông kia thu tiền. Thông thường, bạn cho anh ta 2 trăm ngàn tiền phạt,họ chỉ đưa cho bạn vé phạt 50.000, nhưng thôi đó cũng là tốt, như tôi lái xe mà không có bằng lái xe, đã bị tù chung thân từ lâu.
Riêng Hải quan thì hết nói, vì là làm mậu dịch, đút lót ăn tiền thì thôi, nhưng toàn là óc heo, thôi không nói nữa.
Hà Nội, có rất nhiều tình nhân của các ông quan chức cao sống trong cùng một khu vực với tôi, xe hơi, đồng hồ, bao bì, toàn là những danh hiệu cao cấp tôi đã thấy rất nhiều. Có những cái mà ở Quảng Châu còn chưa có. Dự trữ ngoại hối quốc gia ? Ước tính là không. Nếu có cũng bị số người này ăn hết phân nửa.
Đây không có tiềm năng, tiền bạc không có tín dụng, cải cách thì "họa hổ thành miêu", quân lực thì kiêu cao, tham nhũng dân đen nhìn thấy phổ biến khắp mọi nơi. Lấy gì ra để chiến đấu với Trung Quốc ? Trừ phi đế quốc Mỹ sẵn sàng chịu tổn thương cho Việt Nam. Ngoài ra tôi thực sự không thể tìm thấy một tư cách nào để "toàn đảng, toàn quân và toàn dân" chống lại với Trung Quốc.
Hầu hết những người trẻ tuổi ở Việt Nam muốn có một cuộc sống thoải mái. Trong thành phố Hà Nội sẽ tìm thấy rất nhiều câu lạc bộ đêm, những quán bar đồi truỵ . Vào đêm, nhiều thiếu nữ mặc áo quần hở hang lai vãng không về.
Đừng đánh nhau ! Sự mâu thuẩn nội bộ của nước này đang ngày càng kích hóa, chỉ có những cách mạng hoa XXX gì đó mới đem lại sự bình tỉnh và nguôi dần sự giận dữ cho mọi người. Còn đánh ? thì kinh tế biển hơn tổng GDP một nửa của đất nước này cùng với những đảo biển sẽ quy nạp cho thiên triều chúng tôi. Tổn thất về quân sự không nói, riêng mất mát về kinh tế dầu hỏa cũng đã khiến nước này kiệt quệ. Tôi không biết, nếu đánh xong, nước này biết tìm ai để vay nợ? Làm thế nào để duy trì sức mạnh trong nước ?


Có lẽ, tình trạng của đất nước này, tôi cho rằng có thể không tồi tệ như tôi đã nghe. Nhưng Việt Nam đang đối mặt với sự mâu thuẫn nội bộ và sẽ phức tạp, ngoan cố hơn nước tôi.
Giờ đây, tình trạng của VN chỉ còn sự lựa chọn duy nhất: chống ngoại trước an nội sau, hay là an nội trước rồi chống ngoại sau. Quyền phát ngôn không nằm ở phía Việt Nam, Trung Quốc muốn trừng phạt ai là người đó sẽ bị trừng phạt. Trung Quốc muốn tiếp tục hướng tới phát triển nhanh chóng trong hòa bình, chỉ cần đánh sụp tài chính nước đó, khỏi cần chiến tranh làm gì.
Vì thế, cái hô hào là "con Hổ mới châu Á" : đợi khi nào đường cao tốc của bạn dài bằng một tỉnh Quảng Đông của chúng tôi hãy nói. Còn "sự quyết tâm của toàn đảng, toàn quân, toàn dân" : đợi khi nào dân số tương đương với một tỉnh Tứ Xuyên rồi hãy nói. Còn cái gọi là "đánh thắng đế quốc Mỹ" : chờ khi nào đánh tới gần Bắc Kinh 100 cây số hãy nói. Còn cái gì viện trợ của Xã hội Quốc tế : chờ khi nào chủ tịch của bạn do dân bầu ra hãy nói.
Mượn một câu trong bộ phim, "chơi hay không chơi, thất bại đã thấy rõ ràng". Việt Nam, bạn tự tìm ngay sự trả lời cho chính mình..." ( Lấy gì để đánh Trung Quốc ? - SiNA, ĐLB )


Lời bàn luận :
Nghìn năm trước, sứ giả Nguyên Mông "uốn lưỡi cú diều để mắng chửi triều đình, đem thân dê chó mà bắt nạt tể phụ", quý vị anh hùng nhà Trần đối sách đâu có sợ. "Xin Bệ hạ chém đầu thần rồi hãy hàng !", "Đầu thần chưa rơi xuống đất, xin Bệ hạ đừng lo !", "Thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc !". Những lời nói ấy nức lòng dân tạo ra sóng Bạch Đằng mà đánh tan giặc mạnh.
Nghìn năm sau, vật đổi sao dời, hậu sanh hèn hạ sợ hãi lắm mấy dọa dẫm răn đe của "lạ", coi những người yêu nước mình "do bọn phản động giật dây !" rồi đưa hết vô "trại phục hồi nhân phẩm" sỉ nhục.
Nước "lạ" ngạn ngữ rằng "kẻ nịnh là kẻ phản trắc". Nịnh bợ ngoại bang, đàn áp lại đồng bào của mình, tưởng "thiên triều đặc cách ơn huệ" để rồi bị chém, thật là dại dột. Bạc nhược quỵ lụy ngoại bang tạo cái chất xúc tác kích thích nó ra tay gấp gáp bởi "không lấy nước yếu hèn sẽ bị trời tru đất diệt" cũng châm ngôn bành trướng nhà nòi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét