Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Thầy chồn.


Thế gian thạnh hành lắm thầy đặc sắc. Thầy tu, thầy giáo, thầy bói, thầy bùa, thầy cúng, thầy địa... nay có thêm thầy chồn.
Thầy chồn thương hiệu thầy chồn vì thầy chồn vừa biết bói tìm ra ăn trộm, vừa tài bắt chồn cứu mấy con gà giúp bạn nhà nông yên tâm nuôi nấng.
Chuyện tài năng thầy chồn như sau đây.
1. Thầy chồn coi bói tìm ra ăn trộm.
Sự đời xưa mèo chuột là hai đồng chí tâm giao kết nghĩa, sống chung nhà trọ với nhau, hòa thuận kính nhường nhau, lâu nay không việc gì xảy ra cả.
Có một hôm, anh cáo mời mèo đến chơi nhà rồi làm thịt gà thết mèo tươm tất lắm.
Tiệc xong về, mèo thấy mất cả một đãnh thịt heo, lúc ra đi vẫn còn treo nguyên một chỗ.
Mèo ngờ cho chuột ăn, mới gọi chuột đến bảo rằng:
- "Hôm qua đi chơi anh cáo,
Được ba miếng thịt gà.
Lúc về nhà mất một đãnh thịt đáng ba quan tiền !"
Chuột bèn nói với mèo rằng:
- Hôm qua bác đi chơi vắng, tôi vì lơ đễnh giữ gìn, bất cẩn để cho thịt rơi xuống đất. Con chó nó đến nó tha đi mất !
Chuột nói mặc chuột, mèo nhứt định đổ cho chuột ăn vụng thịt heo của mèo.
Không biết chối sao, chuột mới bảo rằng:
- Một mất mười ngờ, một ngờ mười tội. Nếu bác cứ ngờ cho tôi thế này, thì xin bác cứ thử đi bói xem sao ?
Mèo hỏi:
- Ta biết ai bói hay bây giờ mà bảo ta đi bói ?
Chuột rằng:
- Vùng đây có thầy chồn bói giỏi nức tiếng xưa nay. Bác thử lại đấy xem sao ?


Sáng sớm tinh sương hôm sau, mèo thành tâm tìm đến nhà thầy chồn để bói.
Thầy chồn bảo rằng:
- Tôi bói mỗi quẻ phải to tiền. Mà tôi nghe nói nhà anh nghèo thì lấy gì mà bói ?
Mèo hỏi:
- Như thầy bảo to tiền, thì đặt mỗi quẻ phải bao nhiêu ?
Thầy chồn bảo:
- Muốn cho Thánh ứng vào quẻ, nhiều ra, thì phải một gà lớn, mà ít lắm nữa, cũng phải một gà vừa...
Mèo nói:
- Xin thầy cứ bói cho tôi. Gà lớn thì tôi không đủ sức kiếm đâu có, còn như gà bé, thì may ra tôi cố tìm cũng được.
Chồn ngần ngại một lúc, nhưng gặp buổi vắng khách, bèn bảo rằng:
- Thôi, đã biết tiếng tìm đến thầy, thì thầy cũng bói giùm cho một quẻ.
Vậy chứ anh tuổi gì ?
Mèo nói:
- Thưa thầy tôi tuổi Mão.
Thầy chồn gieo quẻ, rồi nói luôn rằng:
- "Hôm nay là ngày mồng ba,
Anh mèo mất thịt, ắt là Tý chăng ?"
Thầy lại còn đoán thêm:
- Tuổi Tý này chẳng đâu xa. Chính là một kẻ ở gần anh, cùng ở chung với anh một nhà.
"Cùng ở chung một nhà mà lại tuổi Tý ?" - Thôi đích chuột rồi không sai ! Mèo nghĩ lấy làm giận lắm, hậm hực chạy về, vừa vào tới ngõ, đã ngao một câu rằng:
- "Meo meo, mẻo mẻo, mèo mèo
Đứa nào ăn thịt của tao treo trong nhà
Tao về, tao bắt chẳng tha ! ..."
Chuột nghe thấy mèo ngêu ngoao, bèn rụt rè chạy ra hỏi:
- Thế nào, bác đi bói về thầy chồn đoán làm sao ?


Mèo lại ngoao ngoao, giơ móng nhe nanh ra, mèo bảo:
-"Cứ trong quẻ bói mà suy,
Hôm qua mất thịt, ắt là chuột ăn ".
Chuột nghe nói sợ mất mật, phải thú thật với mèo rằng:
- Thật quả tôi chót dại nhấm nháp một ít thịt của bác mà thôi. Còn bao nhiêu, nhỡ ra tôi để nó rơi xuống đất, con chó đâu nó chạy lại nó đớp tha đi đó chớ !
2. Thầy chồn ra tay bắt mấy con chồn.
Có một nhà nọ nuôi rất nhiều gà để bán nhưng cứ bị chồn bắt ăn mãi, mất rất nhiều, dù đã gài bẫy, đánh bã hoài mà vẫn không trị chồn được.
Một ông thầy chồn nghe vậy, tính kiếm ăn một bữa, liền đến bày chuyện :
- Nghe nói nhà ta bị chồn bắt nhiều gà lắm, muốn trị lũ ăn trộm này không ? Tôi trị cho !
Chủ nhà nghe vậy mừng rỡ bằng lòng. Thầy chồn dặn :
- Giã gạo nếp thành bột, đem đậu xanh đồ lên làm nhân. Làm đầy một thúng bột, một rá nhân, mai tôi qua làm bánh cúng "thần chồn" !
Hôm sau, thầy qua bắt tay vào việc. Thầy nặn đủ loại chồn. Nào là chồn đèn chồn hôi, chồn mẹ chồn con, chồn lớn chồn bé... rồi còn nặn riêng một chồn bự tổ chảng để giữa mâm. Chồn nào thầy cũng không quên cho nhân đậu xanh ở giữa .
Xong rồi, thầy chồn bưng mâm chồn nặn để lên bàn thờ, thắp nhang khấn bái rồi bảo chủ nhà lạy. Thầy đứng vòng tay đọc :
- "Chồn đèn, chồn cáo, láo nháo ăn gà. Ta chẳng có tha, tao tra vào đẫy !"
Vừa nói, thầy vừa bắt lia lịa lũ chồn bỏ vào cái đẫy vải của thầy mang theo. Chị vợ anh chủ nhà thấy thầy bỏ hết bánh nếp chồn vào đẫy thì tiếc của quá, vừa lạy "thần chồn" vừa kêu :
- "Chồn nào chồn nấy, cho tôi lấy một chồn !"
Rồi chị ôm luôn con chồn to nhất ở giữa mâm chạy biến.
(Theo Truyện cổ nước Nam, Truyện thi ẩm)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét