Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

Siêu trăng tháng Mười.



"Một trái trăng thu chín mõm mòm,
Nảy vừng quế đỏ đỏ lòm lom !
Giữa in chiếc bích khuôn còn méo,
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm..."
Mùa đông tháng mười siêu trăng lồ lộ trời cao vời vợi. Nhà bác học nói năm nay trăng lại gần quả địa cầu nhứt trong vòng bảy mươi năm trở lại. Quá gần nên ai cũng thấy trăng rằm quá to quá sáng, có cái vẻ gì đó kì dị sờ sợ như báo điềm con người sắp tận thế.
Nhớ hồi xưa xóm làng thưa nhà vắng vẻ, không điện không đài đèn dầu le lói. Mỗi đêm trăng tròn lại ngó trăng tìm thằng cuội tri kỷ ngồi chò hỏ. Ngó trăng thấy cuội ngồi gốc cây đa chớ không thấy chị hằng ôm ngọc thố đâu cả. Thằng cuội thì lặng lẻ cả đời buồn rầu bó gối độc cô cô độc.
Đêm nay trăng thơ Hồ Xuân Hương đẹp to bự chảng mà không nguôi được sự nản "Đô nờ Trăm" đành phải xin phép bác Tản Đà cho sửa một chữ giúp giùm tâm sự.
"Đêm nay buồn lắm chị Hằng ơi !
Trần thế em nay chán quá rồi
Cung quế có ai ngồi đó chửa ?
Trần gian xin chị dắt lên chơi..."


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét