Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Tức cảnh sanh tình.


Anh em đồng chí, đệ thất vị trí chánh trị bộ Zhang Gaoli được các nhà lãnh đạo cấp cao Trung ương Đảng Cộng Sản Trung Quốc cử làm sứ thần sang An Nam.
Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ra gặp sếp nầy quá  vồn vập hỷ hả như được đón vị cứu tinh thiên triều giáng hạ, đem sung sướng tới sau bao ngày đêm mong mỏi.
Cái ảnh chớp đúng lúc, quả nhiên giá trị hơn nghìn lời nói. Dáng điệu mặt mày mấy thượng vàng hạ cám. Ông phó Phúc thì tay bóp chặt tay, miệng cười, đầu cúi, mắt híp lại bên Zhang Gaoli ốm o thẳng đuột mặt mẽo xương xóc. Cô áo tím bên trái vát mặt trơ ngươi. Cậu thanh niên đàng sau cau cau có có. Cái ảnh không khỏi làm nảy sanh cảm giác về một tên đầy tớ tay sai nào đó rước được chủ vào nhà bèn vô vàm nịnh bợ cầu này cạnh nọ.
Lúc trước, trên mạng có ảnh ngài Trung Hải đón tiếp thủ tướng Tàu Wen Jiabao, khi ấy cả hai tay ngài Hải vồ túm lấy bàn tay của Wen, mặt nở má rút, tung cái cười mừng nở nang đuôi ngoắt theo cái kiểu xỏ xin bề trên chiếu cố.


Than ôi ! China to An Nam thời nhỏ. Xưa các vị "An Nam quốc vương" biết mình biết  người bèn chọn cách dâng sớ thần phục, tam niên triều cống cho yên nước lợi nhà.
Ở đời, sự lớn ăn hiếp nhỏ mạnh bắt nẹt yếu là cái chuyện thường tình quy luật. Biết yếu để hạ mình nhưng nước yếu vẫn phải hứng đòn Nam phạt liên miên từ nước mạnh. Câu hỏi nên hòa hay nên chiến thường xuyên với mọi vương triều An Nam mỗi lúc China thèm thuồng trở chứng chủ công sanh sự.
Thời nay khác trước mà cũng như trước. Người Tàu đổi chiêu tràn xuống xâm lăng biển đảo, dọa dẫm sức ép  phối hợp bất chiến tự nhiên thành, cứ dần dà dần dà từng bước bịt chặn cái đường sống ngư dân hải sản, quyết chiếm đoạt hết cái mặt tiền thiêng liêng VN nước nhà tổ quốc.
Đoàn sứ bộ Zhang Gaoli kéo sang An Nam không ngoài sự "yên ủi phe ta" trong cái tình thế trào đình CS lộn xộn chiến hòa. Coi ảnh đón sứ, thiên hạ đồ chắc ngoài những câu chuyện nhàm chán "nước xa không cứu được lửa gần, dĩ hòa vi quý thì bao giờ cũng hơn, đừng tin đế quốc, giữ nguyên tình trạng tiến cứ tiến, núp cứ nấp"... ắt phải có sự bàn định quan trọng nào đó về mấy cái ghế nhơn sự thân tình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét