Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Con đường tuyệt thực.


Nhà cách mệnh Trần Huỳnh Duy Thức bị nhà nước VC tống giam 17 năm vì tội âm mưu lật đổ đến nay đã ở tù được 6 năm.
Trùng hợp thời gian Tổng thống Mỹ B.Obama qua thăm VN, ông Duy Thức có thể đã noi gương cụ Nguyễn Tri Phương năm xưa, quyết định tuyệt thực nhịn đói chịu đau mà chết trong "trận đấu sau cùng" giữa ông và chế độ CS.
Ai từng xem "blog Trần Đông Chấn" vạch ra "Con đường VN" của ông Thức, ắt cũng thấy những ý tưởng "Chấn" y chang suy nghĩ diễn văn bộc lộ của ngài Mỹ B.Obama vậy.
Có điều những suy nghĩ Obama nói ra đã đưa ông lên làm tổng thống một Mỹ quốc siêu cường giàu có, đi đâu cũng được trọng thị tiếp tân, thiên hạ yêu mến hoan hô vang trời dậy đất. Còn Trần Huỳnh Duy Thức, cũng từ những nghĩ suy nói ra đó đã đem lại họa tới cho ông 17 năm tù 5 năm quản chế ! Ông Thức thân tàn ma dại, khô cây héo lá nằm đau ốm chèo queo đà 6 năm trong cái trại giam xứ Nghệ khét tiếng An Nam đói rách tổ đỉa.
Tổng thống B.Obama nay lên phi cơ "Không lực Một" dự hội nghị siêu cường quốc tế, tha hồ hưởng quốc yến đãi đằng của ngon vật lạ.
Tù tội lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức nay tuyệt thực vô thời hạn, quyết lấy cái chết ra trả thù nhà đền nợ nước thức tỉnh mọi người...


Bỗng dưng thấy nhớ chuyện đăng báo cụ Israel Kristal và gia đình hồi đệ nhị thế chiến bị Đức quốc xã lùa vô trại cải tạo Auschwitz giết người khét tiếng. Vợ chết, hai con chết, một triệu người Do Thái đã chết ở trại. Còn Kristal, dù quằn quại hấp hối bộ xương sanh vật thoi thóp sắp sửa chết, cụ vẫn quyết cố giữ mạng sống đợi ngày đế chế Đức sụp đổ.
Thoát kiếp ngục tù, cụ Kristal về Israel làm lại cuộc đời. Cụ mở xưởng làm kẹo cu đơ, lấy vợ khác rồi đẻ con sanh cháu ra chắc nẩy nở đầy đàn, phát triển chung cùng đất nước. Năm nay cụ lộc thọ 112 tuổi, được vinh danh người sống lâu nhứt thế giới Ghi nét.
Cụ kể lại, ở trong trại Auschwitz bọn giám ngục tìm cách diệt chủng Do Thái càng sớm càng tốt. Chúng đày đọa cố giết cho chết hết quăng lò thiêu xác. Đau đớn thể xác cùng cực tâm hồn nhưng cụ vẫn nhứt định quyết tâm mình phải sống.
"Tôi học cách ăn để mà sống, cố gắng ăn hết mọi thứ nhận được để mà sống, duy nhứt hy vọng mình sẽ sống sót. Có lẽ khát vọng sống mãnh liệt ở trại Auschwitz đã giúp tôi sống đến ngày hôm nay. Có nhiều người thông minh, khỏe mạnh, sống giản dị hơn tôi mà họ vẫn chết sớm hơn. 
Tôi vẫn luôn tin rằng Thượng đế đã sắp đặt tất cả, ban ơn người tốt, trừng trị kẻ xấu - nên tôi không giận dữ hay tìm cách trả thù những kẻ đã hành hạ, hủy diệt gia đình cũ của tôi. Thay vào đó, tôi lạc quan sống tiếp, chăm chỉ làm việc, gây dựng lại những gì đã mất..."
Đáng khen thay ! Một người Israel bình thường như cụ Kristal còn hiểu rõ cái giá trị sống để phấn đấu sanh tồn như thế thì đất nước Israel làm chi mà không vững mạnh !



Than ôi ! Đi làm cách mệnh ngoài sự lý tưởng cũng rất cần phải cơ trí thông minh vững chí. Trong lúc chế độ CS đang tìm đủ mưu ma chước quỷ quyết liệt tiêu diệt cho hết những người yêu nước có bản lãnh, khi mà bọn dân chúng phải đến 98.7% thờ ơ vô cảm với "dân chủ" như nay thì cái con đường tuyệt thực tự sát của ông Thức vừa làm cho VC sung sướng nhổ được cái gai hậu họa, vừa chắc chẳng có tác động gì được tới vô số người dân còn cuồng đảng bác.
Qua hằng chục năm CS cai trị, tánh mệnh con người VN nay đã trở thành cái móng tay rẻ mạt. Người khác chết mặc, miễn làm sao cho mình và gia đình được sống. Cái chết "vì tự sát" của nhiều đương sự bị công an bắt vì thế dễ trôi vô quên lãng thường ngày. Vị dân chủ nào không sợ chết, dám dũng cảm mua xăng dội tự thiêu đánh động lòng dân, thực tế ngọn lửa chỉ nhận được chăng mấy ánh mắt tò mò ngoái đầu lãnh đạm.
Cái chết sắp tới ông Thức "Con đường Tuyệt thực" e rằng trôi tuột như những cái chết nhảy cầu, thắt cổ, tự thiêu... tuyệt vọng thường ngày đăng trên báo chí. Nó vừa để uổng phí một tài năng trước dòng chảy VN trào lưu thay đổi đang cần ông. Nó bộc lộ cái bế tắc phụ lòng người của nhà cách mệnh nản lòng đi tìm con đường quyên sinh tự tử.
Hy vọng ông Trần Huỳnh Duy Thức ngộ ra chính ông phải tự cứu lấy ông mà sống, ráng sống đợi cái ngày vinh quang lâu mau rồi cũng sẽ đến.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét