Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Đấu tố.


Với nhiều người, nghe hai tiếng CS là đã sợ són đái ra quần, âu cũng có lý do. Kinh nghiệm đã nghe, đã thấy, đã nếm đẩy cái sợ hãi của họ lên... tận cùng tổ quốc.
Đương nhiên, trí khôn thông thường mọi người không ai dại dây sự mếch lòng vị đảng đại họa. Trừ ra bậc can đảm coi cái chết nhẹ như lông hồng, coi cuộc đời ảo mộng phù du vô nghĩa, coi lẽ phải cái đúng giá trị trên hết; đa số thiên hạ luôn run rét giữ cái sự an thân mình trước đã.
Chiếc xe buýt chở đầy người ta bị bọn côn đồ lưu manh ăn cướp trèo vô xe giở trò ai đó,"cọng đồng khách ngồi" thường run lẩy đẩy, cúi gầm mặt, són đái ra quần để bọn tội ác thắng trận tuyệt đối. Đất nước mênh mông có một băng đảng lưu manh độc quyền ra tay tội ác, dân chúng thường hèn hạ ngu muội mở mắt tung hô.


Nhiều sản phẩm "oanh liệt" bọn du côn làm ra cốt buộc người ta khiếp đảm mà quỳ xuống, tung hô, bái lạy, chấp nhận xin làm nô lệ đời này kiếp khác. Quy trình "phân hóa","cô lập" rồi đem đi "xử lý". Ra vẻ "dân chủ kết án" mà thực chất khủng bố cho đông thêm cộng đồng sợ hãi. Trước khi thủ tiêu chôn sống nạn nhân là huy động dân làng đấu tố. Cán bộ đảng "chuyên trách" kéo hai tay kẻ thất thế ra đằng sau, nắm đầu tóc nạn nhân rị ra phơi mặt, chân đạp mạnh vào eo lưng "phản động" đấu tố... giai đoạn một !
- Chùm ảnh CS Tàu đấu tố đồng bào của họ mà làm "Kách mệnh Văn Hóa". Không khác chi hồi "Cải cách ruộng đất" miền Bắc XHCN.








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét