Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Vác điếu cày qua Mỹ.


Điếu cày, cái công cụ hút thuốc lào xếp hạng quốc hồn quốc túy Bắc VN.
Người ta lấy ống tre đầu kín đầu hở, khoan lỗ lưng chừng 1/3 gắn nõ điếu, đổ ít nước lã vào là xong cái điếu cày. Hút thời vo vê ít nhiều sợi bánh thuốc lào bằng đầu ngón tay, cho vô nõ điếu, châm lửa, đưa mồm hút hít, bập bập vài ba hơi dồn khói rồi hút mạnh, ngậm ngẫm và... khoan khoái thở ra.
Khói thuốc lào đi qua nước ống điếu nghe sôi lên òng ọc rồi đi vô phổi họng người hút... gây ra cái cảm giá đê mê ấm áp, nghiện ngập sướng sung, kệ mẹ nó cuộc đời.
"Miệng rộng tai cao mũi dọc dài,
Lo chi sớm vỡ, vội đeo đai ?
Gặp khi lửa đỏ, cười ra phá
Cay mặc ai, mà đắng mặc ai."


Huyền thoại "chống Mỹ cứu nước" kể lể anh hùng nọ yêu thương bác đảng cao độ, căm thù đế quốc thực dân sâu sắc, ngặt nổi nghèo đói không có chi cả trừ một cái điếu cày, bèn mưu trí sáng tạo ra "miếng đánh đặc sản".
Trong một trận lính Mỹ đi càn, vị anh hùng tay bánh thuốc lào, tay xách điếu ống mời mọc một tiểu đoàn "Sư Cả Đỏ" đến nếm thử thuốc lào cho biết. Lính Mỹ tò mò xúm lại, mỗi anh mỗi hơi, sướng quá say say tỉnh tỉnh. Anh hùng chớp cơ hội, vung điếu cày nện côm cốp vào đầu "quân xâm lược", diệt nguyên cả tiểu đoàn Mỹ, tịch thu toàn bộ khí tài, xe tăng, đại bác, quân trang quân dụng chúng nó.
Anh hùng điếu đóm bèn được tưởng thưởng huy chương "Dũng sĩ diệt Mỹ", được thăng chức làm bí thơ một tỉnh miền Trung, được vinh danh tấm gương sáng "học tập tư tưởng đạo đức HCM", vân vân...


Lính Mỹ sau ngày bị "chủ nghĩa anh hùng Kách mệnh" nện tan tác, bèn về nước ám ảnh "hội chứng VN", nhất nhất lo sợ chỉ một cái điếu cày hút thuốc.
Gần đây, trong bài diễn văn quan trọng đọc trước quốc dân đồng bào nước Mỹ, một vị tổng thống Huê Kỳ còn khẩn thiết kêu gọi toàn thể thế giới thiên hạ, "quên gì thời quên, chớ đừng bao giờ quên Điếu Cày ở bên xứ VN !"
VN ngày nay đang chơi với cả Tàu lẫn Mỹ. VN nhập siêu đệ nhất hàng hóa của Tàu. VN xuất siêu hàng hóa sang Mỹ. Sau khi thăm Tàu, chủ tịch VN cộng sản bèn qua Mỹ làm ăn hợp tác "hữu nghị" chi đó...
Nhân chuyến thăm trọng đại này, một số quân sư "sanh ra từ làng" cho rằng, "Ta ít khi qua Mỹ, nay qua chắc họ sẽ có tặng quà. Mà có qua thời phải có lại, "Ta" nên vác cái điếu cày qua Mỹ làm quà tặng lại họ. Trước để "phân hóa" sau là "răn đe"...

1 nhận xét: