Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Hang Cắc Cớ.


Hà Tây có ngọn núi Sài Sơn với ngôi chùa Thầy cổ xây dựng tự thời nhà Lý thờ cúng ông sư Từ Đạo Hạnh tương truyền cao cường pháp thuật.
Chùa dựa lưng vào núi đá, vòng vèo đi lên núi thấy cái am thờ Đỉnh Sơn Tự, tục gọi chùa Cao. Ra phía sau chùa Cao có cái hang Cắc Cớ, là chốn tình tự trai gái xưa nay ngày hội.
"Gái chưa chồng trông hang Cắc Cớ, 
Trai chưa vợ nhớ hội chùa Thầy."
Dòm cái lỗ hang, quả không ngẫu nhiên nó có cái tên kỳ dị tượng thanh tượng hình tượng đủ thứ chuyện. Tạo hóa kỳ công đúc khắc gọt đẻo, nhiều khi trớ trêu hình tượng để đời chớp ảnh lưu niệm hang hốc.
Thực thì không duy nhất Hà Tây có "động thiên đường", mà nhiều nơi thế giới còn vô số những hang Cắc Cớ khác nhìn ngó còn "rung động" nhiều nhiều hơn nữa.




Mấy hang hốc thiên nhiên khắc khoải gợi tình khiến nhà ngôn ngữ học khó bề hết ý, nếu không muốn duy nhất dùng một cái "tu từ" dung tục viết tắt nhiều khi không phải.
May mắn sao, người nữ sĩ Xuân Hương tự đời xưa đã ra tay giúp tả cái nổi niềm cho những vị từng đến thăm hang Cắc Cớ...
"Trời đất sinh ra đá một chòm, 
Nứt làm hai mảnh hỏm hòm hom. 
Kẽ hầm rêu mốc trơ toen hoẻn, 
Luồng gió thông reo vỗ phập phòm. 
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm, 
Con đường vô ngạn tối om om. 
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm !"
Xin nói thêm, mấy ảnh minh họa đều không phải của cái "hang Cắc Cớ" ở chùa Thầy. Và khi tự nhiên quá trong sáng tạo hình thì con người xin cũng đừng tư duy này nọ vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét