Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Ngũ uẩn giai không.


"Ngũ uẩn giai không thoát nghiệp trần 
Tùy duyên ứng hiện bách thiên thân. 
Mộng trung ngộ mộng, trùng mê mộng 
Thân ngoại phi thân, khước thị thân..."
Uẩn là cái cất dấu, dú diếm, là những bí mật khó nói khiến nảy sanh tò mò. Cô gái ngồi dựa gốc cây gục đầu nghĩ ngợi, tóc tai bù xù rối rắm. Thiên hạ bèn đánh một dấu hỏi, không biết cô nầy uẩn khuất sự tình chi mà rầu rĩ vậy ?
Vị đi chùa nói Ngũ uẩn giai không là năm cái thứ zê rô hết cả. Ngũ uẩn gồm sắc thọ tưởng hành thức, ràng buộc lại cấu kết mà nên cái tôi mỗi người.
Sắc là cái thân xác vật thể ta đương hiện hữu. Thọ tức là thụ, sự cảm thụ sắc giới nhờ năm giác quan nhìn nghe sờ nếm ngửi. Tưởng là tưởng tượng vật đẹp vật xấu, vật ác vật hiền, vật phản động vật văn minh. Hành là hành động, hành xác, hành thân vì mê muội vui sướng, vì đành hanh, giận hờn tức tối. Thức là biết thức nhận giai do sự thể rồi động đậy sanh ra thiện, ác nghiệp.


Mỗi người có nỗi khổ riêng của mình. Khổ vì tình, tiền, nhà cửa, học hành thi cử, công ăn việc làm, đau ốm bệnh hoạn, ơn đi nghĩa lại, xin xỏ chạy chọt, cạnh tranh quan trường, lấn đất lấn đai, giải tỏa dân oan, phường xã đóng dấu. Khổ vì cha mẹ vợ con cháu chắc, anh em bè bạn lân lý xóm giềng. Khổ vì thiên tai lụt bão sóng thần động đất hạn hán tiêu điều.
Người nghèo khổ, người giàu khổ, kẻ vô danh khổ, người nổi tiếng khổ, ông tiên ẩn trong động khổ, vị thầy tu trong chùa khổ. Hòa thượng khổ theo kiểu Hòa thượng, Chú điệu khổ theo cách Chú điệu. Sống đâu khổ đấy, đồng bằng khổ, lên núi khổ, vô rừng khổ, ra đảo khổ, định cư khổ, di cư càng thêm cơ khổ...
Vị đi chùa giải thích đơn sơ rằng giai do thiên hạ đều thấy khổ tự vì ngũ uẩn cấu kết thành cái tôi, luôn biến động vô thường mà ra cảm giác ấy. Ngũ uẩn giai không, vô thường vô ngã khổ sở. "Đời sống của mỗi chúng ta thực chất chỉ là một chuỗi hiện tượng thân tâm, một chuỗi hiện tượng đã hoạt động vô lượng kiếp trước khi ta sinh ra và sẽ còn tiếp tục vô tận sau khi ta chết đi. Ngũ uẩn này, dù riêng lẻ từng uẩn hay hợp chung lại, chúng không hề tạo thành một cái gì gọi là cái ta. Ngoài chúng ra, không còn cái gì được gọi là một thể của cái ta độc lập với chúng, để ta tạm gọi nó là cái ta. Lòng tin có một cái ta, có một nhân cách độc lập chỉ là một ảo tưởng".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét