Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Đa đảng là suy thoái !


Tổng bí thơ cộng sản Nguyễn Phú Trọng sanh ngày 4/4/1944 tại ngoại ô Hà Nội, học sinh trường Nguyễn Gia Thiều quận Long Biên, vào Đại học Tổng hợp có được bằng Cử nhân văn học. Ông Trọng sau đó đi làm ở tạp chí "Học Tập", học thêm trường đảng Nguyễn Ái Quốc rồi sang du học Nga sô 2 năm lấy bằng "Tiến sĩ xây dựng đảng", về nước công tác tạp chí "Cộng Sản", lên chức Tổng biên tập.
Đường hoạn lộ ông Trọng thênh thang bởi tài năng "lý luận tuyên giáo" bảo thủ cực độ hiếm hoi thời buổi chủ nghĩa CS bị vứt hố rác, xứ ta thì đắc ý thạnh hành. Liên tiếp qua nhiều chức tước : Chủ tịch hội đồng Lý luận trung ương, Bí thơ Hà Nội rồi Chủ tịch Quốc Hội, nay ông Trọng đương kim Tổng thơ ký đảng trưởng kiêm Quân ủy trưởng kiêm Trưởng ban chống tham ô, kiêm đại biểu Quốc hội...
Theo các nhà quan sát, ông Trọng đầu óc bảo thủ, thích Tàu, nặng nề lý thuyết cộng sản cổ lỗ sĩ, một người mộng cầu an ổn, thậm ghét "bọn thế lực thù địch" mưu mô phế truất đảng, sẵn sàng "quan tâm xử lý" dẹp loạn, giữ vĩnh viễn quyền CS độc tài toàn trị.


Tánh cách ông này là đương nhiên hậu quả của một thế hệ bị lý thuyết CS đầu độc làm cho mê muội rồi đeo đẳng nhuộm chàm hết mọi cách tẩy.
Dân gian VN, truyện "canh bí đao" cười cợt kẻ gia trưởng lấy lý "canh bí đao" bổ sáng mắt, buộc người phải khen ngon, phải ăn độc đảng bí đao vĩnh viễn, cả gan quy kết sự đòi vị này món nọ là "suy thoái tư tưởng, đạo đức" không ai chịu thấu. Tiếc thay lắm cuộc văn chương nay bỏ qua chuyện đọc sơ ấu cội nguồn, mê muội lý thuyết ngoại bang hóa ra lú luận bí đao ba buổi.
Thế giới đang thay đổi vùn vụt. Đời sống thay đổi, kinh tế thay đổi, xã hội thay đổi, lớp trẻ thay đổi thời cái nền chánh trị nước nhà cũng phải tất nhiên thay đổi, phù hợp với cái sự thay đổi không ngừng mới mong theo kịp cả thế gian thay đổi.
Kẻ khư khư tự mãn mình luôn đúng, thích thú nịnh bợ ghét lời trung trí, lòng người bất phục thì lấy bạo quyền "xử lý" chớ không biết dũng cảm làm nên một sự thay đổi phù hợp. Làm chánh trị nắm cờ "cầu an", hết vua hoàn dân, chết già ra cát bụi hậu sanh mai mỉa ấy cũng sự nghiệp buồn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét