Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

Phóng lao đào nhôm.


Kinh tế "xanh" hướng sự bảo vệ môi trường, an toàn sanh thái vui khỏe trẻ đẹp, vô độc vô hại thiên hạ trong lành đặng hưởng thụ cái đời đáng sống sướng sung hạnh phúc.
Kinh tế "đỏ" nhà nghề đào bới bươi móc, bán quặng bán tài nguyên, sanh ô nhiễm môi trường khói bụi mù mịt, khí trời nước uống thực phẩm ung thư giết hại loài người. Kinh tế "đỏ" ra sức bán đất bán biển, bán núi bán rừng, bán sông bán suối, bán đảo bán đồng, bán cả người ta bán quốc gia đất nước...
Cái mục đích bán mọi thứ ấy bất chấp đạo lý cội nguồn cốt lấy tiền cho tư bản đỏ "xây dựng chủ nghĩa xã hội" chúng nó, thỏa thèm khoái lạc vật chất giàu sang đĩ điếm, con cái "du học sinh" chuyển tiền Âu Mỹ.
Đất cao nguyên quặng mõ nhôm lộ thiên vô số kể, nên chi làm nhà máy tuyển quặng nhôm đem xúc bán sang Tàu sẽ tha hồ hốt bạc "công nghiệp hóa nước nhà".


Thấy dễ ăn thì phải làm liền. Vay vốn "nước lạ", sử dụng công nghệ "tiên tiến lạ", thuê mướn công nhân "nước lạ" ấy chủ trương lớn thể hiện sáng suốt anh minh đỉnh cao trí tuệ. Mặc sự ó ré ồn ào của "bọn trí thức phản biện kiêm phản động", cuối cùng cũng "có sản phẩm" đem bán cho Tàu mà "hốt bạc".
Sự dễ giai đoạn chót sanh sự chuyện khó. Phá hủy đất cao nguyên, gây ô nhiễm tàn hại, giờ phải bán lỗ vốn vì giá hạ không bù nổi chi phí đào bới sảy sàng xăng dầu cộ xe vận tải. Xây cảng Kê Gà nhằm "xuất khẩu bô xít" thành ra chuyện gánh voi cả cứt, suýt phá tan nát cái thắng cảnh thiên nhiên quá đẹp du lịch. May mắn ấy cũng nhờ sự ngu si đang nợ đầm đìa mới hạn chế đi ít nhiều phá hoại.
Phóng lao đào nhôm, phương án mới dùng đoàn xe convoy mỗi chiếc trên 40 tấn, gần cả ngàn lượt chuyến mỗi ngày, ồ ạt nối nhau "chở bô xít" rầm rập qua cầu "xi măng cốt tre", xuống đường ổ voi ổ trâu, chở đem bán "hốt bạc lỗ"; bùn đỏ ướt thì cho "kỹ sư ta" ngâm cứu biến hóa cho ra "sắt thép"...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét