Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

Cái sự lạ.


Lệ thường ngày vô "mấy trang xấu" đọc tin "ba láp", bình thản chuyện đời chánh trị "làm chi được", ơn trên mưa móc đảng bác trơ trơ nóng lạnh, ngụm cafe đắng nay sáng bỗng dưng sặt sụa. Lạ quá. Tha tù Lê Công Định. Đảng trưởng hạ đàn đảng xuống sau tổ quốc đất trời. Trí thức VN trao kiến nghị, đòi đa nguyên đa đảng, mỹ miều "ta cả ấy mà"...
Bốn mươi lăm năm xưa Mậu Thân. Miền Nam dân chúng đang bày biện hương hoa quả phẩm nhớ ơn tổ tiên, cầu mong an lành năm mới, đạn pháo bất ngờ dội xuống đầu. Hồ Chí Minh phát lệnh tổng công kích. Bàn thờ Phật, ông bà ngày tết, gia chủ cúi lạy niêm hương trúng thuốc nổ. Tiền nhân hậu nhân, bánh chưng bánh tét, trà nhang mứt món trộn lẫn máu người, tung tóe la khóc mừng đảng mừng xuân.
Chưa hết. Vành khăn sô trắng sót lại bị lũ theo đóm ăn tàn tư thù tư oán "nổi dậy", vô vàm bất hạnh bắt đem chôn sống, chết oan rùng rợn.


Mấy chục năm rồi qua. Cái chủ thuyết điên loạn trở về vị trí của nó. Dân chúng tởm lợm vứt bỏ từ lâu, còn cái "giương cao cờ" thực là một thứ giấy dán tường dú diếm mấy cái điều chờ  ngày lột mặt. "Giai cấp tư sản" nay một lòng ủng hộ đảng ta, bọn vô sản lại vạ vật chửi bới dữ dội "đội tiên phong gương mẫu". Cái điều trái khoáy buồn cười dẫu hai tay tổ mác lê phục sanh cũng bó tay lý thuyết.
Tín hiệu lạ, trí thức VN "nguyên, cựu" sau khi con cháu "an bề gia thất", bèn ý thức trách nhiệm với nước, xắn tay áo lên dấn thân "đòi" để kịp trước giờ quy hồi lòng đất. Mặc niệm cho lũ lưu manh lấy dao búa mác lưỡi lê "trị nước", e rằng cái ngày "Chiêm Thành quả báo" chắc không xa nên phút chót phải hành động còn hơn sự không bao giờ.
Có điều. Thân phận trí thức vốn như đồ thải loại nếu như không chịu cúi quỳ. Hằng loạt chất xám hồi chiến tranh đã trả giá mạng sống, nay không ít đếm lịch trong tù, dẫu chỉ mong một sự thay đổi bình thường, đa nguyên đa đảng để chống được lạm quyền tham nhũng, để hòa nhập thế giới văn minh, để trí tuệ VN điều kiện phát huy đúng sức. Rồi quá nhiều trí thức điếm bu chế độ này kiếm ăn không xuể. Dân chúng thờ ơ. Rồi những mưu kế " đồng thuận duy nhất đảng", "quân đội bảo vệ đảng" tránh nguy cơ "vết xe đổ"... cũng đã rõ. Nghĩ rằng, cái sự lạ ra vẻ "bắt chước Miến Điện", thực chất là nới dây ra để cột lại cho chắc...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét