Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013
Hoa mai vàng mơ.
Xưa nhà trồng nhiều cây mai vàng mơ. Đất đai khô cằn đá sỏi thành ra yêu mai trồng mai, mai cất đầu không nổi. Tính chuyện bón phân chăm chút mai như mấy nhà vườn chuyên gia mai tết, ấy cái dự tính bắt tay vô "kinh tế nông dân" cứ định để mãi hoài, rồi bất ngờ tết đến, ra vườn mai xơ rơ xác rác cố tìm một bông gọi là lưu niệm cũng khó.
Hoa mai vàng nở báo hiệu tất niên chung cuộc. Vàng thuộc thổ, năm cánh ngũ hoàng. Cái tánh chất vua chúa mai hoa cụ đồ đê thủ bái thuần túy rồi rước họa. Đất làm bà mẹ của kim. Kim sanh thuỷ, thuỷ mọc mộc, mộc cháy hoả, hỏa về đất. Chu kỳ thiên định đất đai làm đầu nên chi mới sanh sự hoàng đế, hoàng bào, hoàng cung, hoàng tộc, hoàng thân quốc thích dây mơ rễ má vàng ròn vàng rực.
Phạm Duy đương thời nhạc phẩm Huyền sử ca, mấy lời đất nước hay vô cùng.
" Ngày xưa khi anh vừa khóc chào đời. Mẹ yêu theo gương người trước chọn lời. Đặt tên cho anh, anh là quốc. Đặt tên cho anh, anh là nước. Đặt tên cho người, đặt tình yêu nước vào nôi. Rồi anh nâng cao tổ quốc vào lòng. Tuổi xanh vương trong lửa máu ngụt trời. Việt Nam đang sôi, sôi lòng nước. Việt Nam đang sôi, sôi lòng quốc. Việt Nam đang đòi, tự do hạnh phúc giống nòi...
Rồi anh đi theo đường đã đã vạch rồi. Tượng trên, không gian ủ ấp hình hài. Đời sinh ra ta, ta là cát. Đời đưa ta đi, ta về đất. Và anh đã về, một chiều anh đã về quê..."
Kẻ tài hoa nặng tình với nước với người cuối đời về quê nằm giữa lòng đất mẹ. Phạm Phú Quốc hy sinh có bài ca hay, Phạm Duy mất, đất nước còn đầy màu đỏ.
Ngày cuối năm, mai vàng nở sớm, cánh hoa rơi đầy cội, nghe xưa lời thấy ngậm ngùi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét