Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011

Đau đớn thay phận đàn bà !


Lâu quá không còn nhớ tên, trong một phim Tiệp khắc cũ, có nhân vật nữ ngẫm mình mà than : " Cuộc đời của người đàn bà, là cuộc đời bỏ đi."
Người trí thức long đong lận đận cuối Lê đầu Nguyễn như cụ Tố Như, ở cái đoạn trường tân thanh ông viết, cũng rầu không kém :
"Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung"
Tiếng khóc đau đớn nghiệp báo oan gia, phát lộ để rõ rệt đời đàn bà đau khổ, từ Đông qua Tây, từ xưa đến nay; đã ràng buộc cái đời nữ giới vậy.



Nói về tiến bộ, chuyện bình đẳng giới được coi là tiêu chí của một xã hội văn minh. Người ta nhìn vô thể chế chính trị nào đó, xem có nâng cao hay hạ nhục phụ nữ, để xác quyết nó văn minh hoặc là phản động.
Cái quan trọng ở những biểu hiện thực tiễn, chứ không phải dựa trên rêu rao, những khua chiêng gióng trống hoa mỹ, miệng lưỡi của giới nắm quyền.







Xưa vẫn như nay, cuộc mưu sinh luôn vất vả khốn khó của đa phần đàn bà VN ở cái xứ sở luôn tự hào rằng đã "may mắn chọn được chế độ ưu việt". Cái chỗ họ bám vô, bạ vô, đeo vô, ngồi vô chiếc xe máy cũ kỷ cũng y hệt cái chỗ họ đang hiện sinh trong cuộc đời này vậy.
Những khuôn mặt phụ nữ cheo choắt, tím tái, suy dinh dưỡng, đói khát như đoàn người âm lạc lối xứ thiên đường. Những phụ nữ bị đánh đập bạo hành, bị hạ nhục tràn lan trên mạng. Hàng nghìn hàng triệu sự vụ trưng bày, cho cả thế giới đều thấy. Đã quá nhàm mắt mọi người rồi.
Có đoạn phin ngắn dò rỉ trên mạng, cách đây cũng khá lâu. Năm, sáu "cán bộ chiến sĩ CA nhân dân" bắt và buột một cô gái bán dâm phải dang tay dạng háng để lũ súc vật này quay phim chụp ảnh, về làm" tư liệu nghiên cứu"...
Người phụ nữ sống trong cái xã hội nghèo đói không còn gì để bán, phải bán trôn nuôi miệng, ấy là sự nhục nhã đau đớn lắm rồi. Đau đớn vì phải bán rẻ nhân phẩm. Đau đớn vì đói mà phải vi phạm pháp luât. Đau đớn vì bị bọn đàn ông nó dày vò thân thể. Đau đớn vì cơ thể là món đồ chơi. Đau đớn vì thêm một lần bị bầy thú khoát áo công an làm nhục...
Cả xã hội người ta chửi bọn sâu bọ, bọn mục súc, bọn ưng khuyển của cái chế độ "vĩ đại". Người ta khinh, người ta tởm, người ta gớm không có từ ngữ để tả về cái bọn này.
Nghe nói mấy "cán bộ chiến sĩ đó"nghiêm khắc kiểm điểm", hạ bật quân hàm, và... tiếp tục cống hiến "tài đức" cho ngành CA, tạo điều kiện có thời gian cho lấy lại, cho leo lên cấp cao hơn.
Nghe nói chế độ tìm mọi cách hủy tang chứng, xóa sạch dấu vết ô nhục, đánh bóng lau mặt mình cho nó bớt lem luốt, nhưng bất lực bởi cái thời mở mạng, mở mắt, mở não.
Gõ mấy chữ " CA bắt gái mại dâm, quay clip nghiên cứu " trên Google, thì chỉ trong 0,06 giây có đến cả triệu kết quả. Tha hồ cho thiên hạ, người ta coi "tham khảo" !
Quả thật, đời nay, những việc làm ô nhục nó khó dú diếm quá. Bịt chỗ này nó xì nơi khác. Che chỗ này nó lộ chỗ khác.
( Clip dưới đây rất nhạy cảm về hình ảnh và ngôn ngữ. Cảnh báo : Người dưới 18 tuổi không được xem )



Gần đây, có tên thiếu tá CA Bình Dương dâm ô Nguyễn Thành Phú gạ tình người vợ trẻ của nạn nhân chết thảm Nguyễn Công Nhựt, đòi vô khách sạn "tầm bậy" với hắn.
Dân chúng khắp nơi biết câu chuyện, ấy nhờ nhà mạng :
Ông Phú : Trả ơn anh cái gì ?
Bà Tuyền : Thì anh muốn cho cái gì em cho anh cái đó.
Ông Phú : Giờ anh đòi tầm bậy thì sao?
Bà Tuyền : Thôi, cái đó không được...
...
Bà Tuyền : Thì em mời anh uống cà phê để em hỏi thăm chồng em một chút xíu đó mà
Ông Phú : ...Gặp mấy chỗ đó không có được, đi vô khách sạn gặp.
Lộ mặt chuột, gã CA dâm ô "bảo vệ luật pháp" trả lời công luận khoẻ re : Đó chỉ chuyện nó "nói chơi" thôi mà...
Nó đã nói thế thì tất ông tổ luật của ba đời "pháp quyền XHCN" nhà nó cũng vỗ tay thôi. Dân đen cô thế vô quyền làm chi tốt nó nhỉ ?
Thật không còn một chữ nào để tả được cái trơ tráo, mất dạy của lũ mục súc còn đảng còn mình không hề biết nhục đó.
"Trăm năm bia đá cũng mòn
Nghìn năm bia miệng sẽ còn trơ trơ".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét