Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011

Bân sơn tự cổ anh hùng...


Sử cũ kể rằng bọn Lê Chiêu Thống bán nước, qua Tàu kêu van, lạy lục, nài xin Tôn Sĩ Nghị đem quân sang đất Việt giúp, duy trì triều đại phản dân hại nước, thối tha mục nát.
Sĩ Nghị vui mừng dâng biểu, xin nhân cơ hội lấy An nam đất cũ.
Càn Long vội sai khởi binh ngay, không được chậm trễ.
Ba đạo quân do tổng đốc Tôn Sĩ Nghị, tri phủ Sầm Nghi Đống, đề đốc Hứa Thế Hanh cầm đầu, theo ngã Tuyên quang, Cao bằng, Lạng sơn tràn vào Việt Nam như nước vỡ bờ.
Từ đất Thăng Long, tướng Ngô Văn Sở lui quân thủy bộ về trấn giữ Biện sơn, Thanh hóa, cấp báo Phú Xuân thành.
Tôn Sĩ Nghị nhập Việt, ngạo nghễ, tự đắc, đối xử với bầy đàn Lê Thống rất chi khinh bỉ.
Dân tình xứ “nghìn năm văn hiến”, không hề sợ lũ bán nước họ Lê khép cho tội chết “theo luận điệu, thủ đoạn của thế lực thù địch Tây sơn phản động “, bàn luận rằng :
" Nước Nam ta từ khi có đế vương đến giờ, không thấy vua nào hèn hạ đến thế. Tiếng là vua mà phải theo niên hiệu vua Tàu. Việc gì cũng phải bẩm đến quan Tổng đốc. Thế thì có khác gì đã nội thuộc rồi không ? "


Nhận tin khẩn cấp, Bắc bình vương Nguyễn Huệ hội ngay tướng sĩ, bàn việc đem binh diệt giặc. Ngài lên ngôi hoàng đế, hiệu Quang Trung, tự mình thống lĩnh thủy bộ đại binh đi đánh Tàu xâm lược.
Ngày 20 tháng Chạp, đại quân tiến ra Thanh hóa.
Trừ lũ tay sai, dân chúng, sĩ phu Bắc hà đều ủng hộ người anh hùng áo vải giết giặc.
Quân ta lên đến 10 vạn người, hừng hực khí thế chiến đấu chống xâm lăng, bảo vệ tổ quốc.
Các tướng Ngô Văn Sở, Ngô Thời Nhậm tạ tội vì tự rút binh. Vua Quang Trung, vốn sức khỏe tuyệt trần lại mưu trí quyền biến, mẹo mực như thần thánh, cười mà nói rằng :
“ Chúng nó sang phen này là mua cái chết đó thôi. Ta ra chuyến này thân coi việc quân đánh giữ,đã định mẹo rồi, đuổi quân Tàu về chẳng qua mười ngày là xong việc. Nhưng chỉ nghĩ chúng là nước lớn gấp 10 nước ta. Sau khi chúng thua một trận rồi tất chúng lấy làm xấu hổ, lại mưu báo thù, như thế thì đánh nhau mãi không thôi, dân ta hại nhiều, ta sao nở thế.


Vậy đánh xong trận nầy, ta phải nhờ Thời Nhậm dùng lời nói cho khéo để đình chỉ việc chiến tranh. Đợi khi nước ta dưỡng sức phú cường rồi, thì ta không cần phải sợ chúng nữa.”
Ngài cùng tướng tài dũng lược : Đại tư mã Sở, Nội hầu Lân, Hàm hổ hầu, Đô đốc Bảo, Đô đốc Tuyết, Đô đốc Lộc, Đô đốc Mưu...chỉ huy quân ta đánh dữ dội Hà Hồi, Ngọc Hồi, Đống Đa .
“ Nhà vua cưỡi voi đốc chiến, quân Nam vào đến gần cửa đồn, bỏ ván rút dao xông vào chém, quân đi sau cũng kéo ùa vào đánh. Lính Tàu địch không nổi, xôn xao tán loạn, xéo lẫn nhau mà chạy. Quân Nam thừa thế đánh tràn đi, lấy được các đồn, giết quân nhà Thanh thây nằm ngổn ngang khắp đồng, máu chảy như tháo nước. Quân các đạo khác cũng đại thắng.
Quan nhà Thanh là đề đốc Hứa Thế Hanh, tiên phong Trương Sĩ Long, tả dực Thượng Duy Thăng đều tử trận. Tri phủ Điền châu Sầm Nghi Đống đóng ở gò Đống Đa bị quân ta vây đánh cũng thắt cổ mà chết.
Tôn Sĩ Nghị nửa đêm cấp báo, hoảng hốt không yên giáp cùng vài kị binh chạy qua sông sang Bắc. Quân các trại nghe tin xôn xao tan rả chạy trốn tranh nhau sang cầu. Một lát cầu đổ, sa cả xuống sông chết đuối. Sông Nhị hà đầy xác bọn giặc Thanh...


Ngày hôm ấy Quang Trung đốc quân đánh giặc. Áo ngự bào bị thuốc súng bắn vào đen như mực.
Quân Thanh bị đuổi qua cửa Nam Quan. Dân Tàu sợ hãi dắt díu nhau chạy, từ của ải về mé Bắc hơn mấy trăm dặm tịnh không bóng người “
Thắng lợi, nhưng để dân tình yên ổn, nhà vua sai Phạm Công Trị trá dạng mình gặp Càn Long...xin lỗi xin phải, cho yên việc đao binh.
Nước Tàu thua trận, trong bụng đã sợ quân đội nước Việt, ý rất muốn hòa.
Vì vậy, Quang Trung giả đến Yên kinh được Càn Long mời chầu Nhiệt Hà, làm lễ ôm gối, như tình cha con một nhà, dự yến thân vương quý tộc. Về nước, Càn Long còn sai thợ vẽ làm ảnh truyền thần ban cho, ân lễ thật là hậu.
Riêng bọn Lê Chiêu Thống đã quỳ gối bợ đỡ, lại bị người Thanh làm nhục ê chề.
Chúng bị gọt tóc, cạo đầu, đổi y phục như người Mãn, bắt triệu về Yên kinh.
Bọn tay sai hầu cận Lê Chiêu Thống phải đày biệt xứ mỗi tên mỗi ngả.
Kẻ bị đánh đến chết, người đau nhục bệnh hoạn, chết chẳng ai thương, xứ lạ quê Tàu.
( Theo Việt Nam sử lược )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét