Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

Cafe Lầu


Buổi sáng, đàn ông VN thích đi uống cafe quán.
Mùi hương thơm lừng cùng chất caffein kích thích, đầu óc trí não hưng phấn, tỉnh táo. Uống lâu thành ghiền nặng. Sáng không tới quán cafe là chịu không nỗi.
Ly cafe trước làm việc cho sức bật sáng kiến. Năng suất cao, chất lượng tốt.
Hai, ba người bạn cùng đi uống cafe thật thích thú. Tha hồ bù khú chuyện trò này nọ. Trao công đổi việc, tin tức hàng ngày, x - cafe, điểm tin basam, dân luận bên ly cafe nhỏ giọt cần thiết sáng suốt...
Quả nhiên dùng cafe thấu tình đạt lý quá !
Trai gái yêu nhau, ngồi bên ly cafe nhìn nhau không nói : thăng hoa sung sướng !
Cafe một mình trong nắng thuỷ tinh buổi sáng, nghe nhạc Trịnh : Chiều nay em ra phố về, thấy đời là những quán không. Không tình. Không tiền. Không bè bạn. Không tức thị sắc. Không mà lại có. Có thì cho thêm tí đường...


Thất nghiệp, cafe ngồi đồng suốt sáng, gõ xe pháo mã đợi thời cơ, xung trận kiếm tiền.
Gặp mưa dông nhiệt, có thể vào ngồi cafe ngắm mưa đợi tạnh.
Có cái "học thuyết cafe" cho xứ An nam.
Đại khái theo đó, xăng dầu hỏa là năng lượng máy móc thì cafe là năng lượng để đầu óc sáng tạo.
Sáng tạo có 3 gói. Loại 1 ngon đệ nhất, loại 2 ngon vừa, loại 3 ngon mà rẻ...
Hai nước Mỹ Tàu cầm đầu quân sự, chánh trị thế giới nhờ họ có tiền nhiều. Nước VN ta chế cafe cho ngon, sẽ nắm ngọn cờ "nhân văn đại cục".
Đại cục, theo cafe học giả, khá là đơn giản. Có niềm tin là có tất. Tay trắng nghèo kiết xác, thuê quán xay, đi buôn cafe kiếm ăn : có niền tin rồi cũng tới ngày được in tên vô sách mình tự viết, trở thành danh nhân văn hoá dân tộc, sánh vai cùng các vị Lê Lợi, Nguyến Trãi, Quang Trung...
Cafe quán là cái quán bán cafe.
Quán đông khách mới vui, rôm rã nêm chật cứng, cafe thêm ngon, lẻ đương nhiên.
Carson McCullers viết tiểu thuyết The Balad of the Sad Cafe ( Ca khúc quán cafe buồn ) đọc rất thấm thía cái sự đời buồn. Buồn như ly cafe đắng.
Bầu trời ảm đạm, nhớ thương dùm cho cô chủ quán Amelia cô độc, xăn tay áo đấm rồi nằm...


Cafe vắng, cafe chòi, cafe kiêm massage, cafe câu cá, cafe võng, cafe tới bến... là cà phê nhân danh cafe để tìm kiếm điều khác nọ này. Cafe phục vụ quý khách 18+
Quán cafe ấn tượng, vị trí đẹp, thơ mộng, giá thường đắt đỏ vẫn nhiều người đến.
Chấp nhận mua chỗ ngồi vip. Thoái mái, tự tin khẳng định đẳng cấp, thành đạt, ly cafe vip có giá của vip. Tiếp viên cafe cũng vip !
Cafe quán bình dân là mấy quán nhà nghèo phục vụ con nhà nghèo.
Sinh viên, học sinh nghèo, dân xe thồ xích lô, cửu vạn thợ đụng thu nhập thấp nhưng lỡ nghiện.
Vô cái quán mấy cái nhà cấp bốn mặt tiền, mái hiên lợp tôn xiêu vẹo, dột lổ chổ.
Ly cafe chế sẵn đen thui lạt nhách.
Uống vẫn cứ thấy ngon. Vì rẻ, có chỗ ngồi đàm đúm, coi thiên hạ ngựa xe xuôi ngược đường sá.
Cafe lầu là quán cafe ở trên lầu. Lầu mới tân kỳ không thể sánh lầu cũ cổ kính.
Nghe nói kinh đô Huế, đất thần kinh xưa còn lại cái Đại Nội Hoàng Thành rệu rã; ngoại quốc họ sợ dân Huế bắn súng thần công vô quá khứ nên cho tiền xứ ấy bảo tồn di tích.
Cái lầu "Tứ phương vô sự" hưởng lộc 9 tỷ đồng, bọn đế quốc cho đô la tu bổ làm lại.
Lầu cổ thành lầu mới, trở nên đẹp ra. Xứ Huế bèn cho mấy cán bộ văn hoá VC lấy lầu Tứ phương vô sự ấy, dọn làm quán cafe bán. Bán cafe "đem di tích đến với quần chúng".



Ngồi trên lầu, nhấm nháp, dòm ngó chung quanh phong cảnh, "tập" Tố Hữu còn đã hơn "tập" Kiều mấy cụ :
"Chào lầu bốn đỉnh cao bốn trượng
Ta ngồi đây mắt nhìn tứ hướng
Trông Bắc trông Nam trông cả địa cầu
Trông tựa nghìn xưa trông tới mai sau..."
Sướng vô cùng.
Nghe nói sau Cafe Lầu sẽ nâng thành Bia Lầu, thoả mãn cái sự thèm bia, nâng cao lợi nhuận, kèm thêm văn hoá tính đảng đậm đà bản sắc dân tộc.
Làm thí điểm thử, điện Thái Hoà trong Nội, chắc cũng sắp thành Nhà hàng Ăn uống Thái Hoà điện, phục vụ quý du khách thôi.
Là nơi vua ngự triều, rất đẹp rộng rãi, có sẵn ngai vàng, du khách mặc áo quần nhà vua ngự ngai, xuống dùng cơm vua ẩm thực Huế, chớp ảnh lưu niệm. Giá cả trọn gói...
Bên Tàu họ cũng lấy Lầu Hoàng Hạc di tích làm quán ăn đấy thôi.
Đi qua Tàu choáng váng, lượm văn minh Tàu về tụng, bắt chước cũng chi ư tốt.
Đưa di tích đến cho quần chúng chi ư lợi. Nhất cử thập tiện thu tiền tới tấp.
Mua đất, xây nhà, sắm xe cộ, lập cơ sở phòng nhì, cho con du học Mỹ.
Kinh tế, văn hoá, du lịch... cafe lầu đáp ứng tốt đẹp.
Về cái khoản chánh trị, ngó qua nước Mỹ, mấy quán cafe tươi mát di dân Việt bày ra trên đất Mỹ, mới cho tiếp viên bikini lộ hàng bưng dọn dụ khách, quý ông ưa thích hoan hô lắm, đã bị cảnh sát Mỹ dẹp tiệm liền. Lỗi vi phạm thuần phong mỹ tục dân Mỹ !
Té ra VN ta tự do hơn bọn Mỹ nhiều lắm. Dân chủ, tự do hơn triệu vạn lần.
Nhờ quán tứ lầu xứ Huế xác tín, bọn con nghiện x- cafe tất tin đảng, yêu mến bác Hồ hơn, quyết tâm đi uống cafe lầu, góp phần nhỏ bé quá độ nhanh lên CNXH.



Cafe Lầu bốn phương vô sự hội đủ hết kinh tế chánh trị học, xứng đáng món quà xứ Huế dâng lên đảng, báo công lớn với bác Hồ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét