Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011

Trà chuyện


Vào thời buổi cương thường điên đảo, tranh giành nhau mạnh ai nấy sống, đồng tiền lên ngôi chúa tể vũ trụ, thì với những bậc cao sĩ, hạnh phúc ấy được ẩn cư xuất thế.
Cô đơn chốn núi rừng man dã, làm bằng hữu cùng cỏ cây hoa đá. Cô sơn tịch cốc, nhìn mênh mông đồi núi xa xăm, sương bay mù trời ảo mộng. Quả nhiên, thú vị gấp triệu lần nhập đạo thế gian, hòa đàm cái xã hội người CS dối trá đốn mạt.
Chào buổi sáng, pha ấm trà tận hưởng cảm giác trà đạo. Ngẫm sự đời còn chi hơn.
"Nhất ẩm hầu vẫn nhuận.
Nhị ẩm phá cô sầu..."
Truyền thuyết Bồ Đề Đạt Ma, nhất tổ Thiền tông sống vệ sinh lắm. Ngài luôn tự mình đun nước sôi uống. Ngày kia, tình cờ nấu dưới một tán cây xanh, có ngọn lá vô tình rụng vô cái ấm nước.
Tổ sư uống nước thấy khoẻ khoắn, thư thái đầu óc.
Cây đó là cây chè, nghe nói mọc lên từ lông mi đức Phật, ngài đã cắt bỏ để tham thiền nhập định, thức tỉnh ngộ thiền.
Lá chè ngọn phơi héo, sấy khô, hong gió thành trà mạn. Trà mạn gắn đời tăng chúng đi tìm giải thoát. Lấy đạo thay đời.
"Sơn tăng hoạt kế trà tam mẫu
Ngư phủ sinh nhai trúc nhất cần"


Có nhiều loại trà.
-Trà quý là trà Tàu.
Trà Long Tỉnh (Chiếc Giang), trà Vũ Di (Phúc Kiến) : Ô long, Thiết Quan Âm, Thiết La Hán, Thiết...Mộc Chân, những "hàng trà độc" một thời.
Uống trà Tàu là phải nhấp nhấp, nháp nháp. Độc ẩm, đối ẩm, tứ ẩm với cái chén nhỏ hạt mít trà cụ, hưởng hương vị trang đài quý phái, của báu trà "lạ".
Bất dụng bát cở B52 bộ đội cụ Hồ. Uống một hơi cho đã, thử còn chi nữa gọi trà Tàu ?
Thiết nghĩ, dân ta có tâm lý của người từng bị Tàu đô hộ cả nghìn năm, cái nỗi sợ nó di truyền, biết quý "16 chữ vàng" tự xưa, rồi trà nó cũng được "quý cụ" cho thành "quý của" luôn, chớ trà Trung Hoá không cách chi ngon hơn trà VN được.
Hiện thời trà Tàu hết thời quý đến thời rẻ rúng. Nó môn phái hàng Tàu nên dân Nam nhìn cái mác "Made in China" đáy hộp, hơi ngần ngại, uống vô sợ ung thư...
- Trà ngon là trà Việt.
Vườn nhà quê hay trồng chè, hái lấy nắm lá chè, dùng nước mưa hứng gốc cau, cho vô ấm đất; nấu sôi vài dạo. Đập củ gừng nêm nước ấy, lấy uống.
Vắt chân chữ ngũ, cắn củ khoai lang, rồi uống bát nước chè, đầu óc sảng khoái vô cùng vô tận.
Phải có củ khoai lang dằn bụng, vì, uống chè mà để bụng đói, lộn ruột xót gan dễ sợ lắm.


Say nước chè còn hơn cả say rượu. Say tình, say nghĩa, say đảng, say bác hồ bác sắn
Ngọn búp của cây chè xanh biến chế ra Trà, ngon nhất là loại trồng ở vùng trung du Bắc phần, nhứt hạng Thái nguyên. Chất đất trung du đồi đất đá, cho trà này cái hương vị hết chê.
Cao nguyên Trung phần trước có trà Đỗ Ngọc, trà Tam Hỉ... chị em "uống vô sum vầy". Nhưng đa phần, cũng đồng dạng trà Mai Hạc xứ Tam Kỳ: đều là loại đại trà, ô hợp tạp nham; trộn mùi hoa lài, hoa ngâu, hoa mộc, hoa sói, hoa hòe. Thiếu tính thuần tuý, tính tinh khiết của trà đúng nghĩa.
Uống mấy đó, rồi chỉ còn nhớ hai câu slogan, nhãn hiệu cầu chứng, dán vô ngoài bao giấy bạc đựng trà cho lâu mốc, lâu meo :
"Nghêu ngao vui thú yên hà
Mai là bạn cũ, hạc là người xưa."
Trà Mai Hạc uống vô, khó có cơ ẩn sĩ nghêu ngao yên hà khói sóng; uống để tự an ủi mình : sạch miệng tiêu cơm, đỡ khát.
Nói tới đại trà, nhớ có thứ trà một thời. Dân miền Nam đặt tên "trà Bộ đội", vì nó theo chân các chú ta vào miền Nam.
Đây là loại trà hiệu Sông Bôi, Sông Cầu, gồm lá chè thập cẩm cả gốc lẫn ngọn, cỏ rác độ thêm lẫn lộn, rồi phơi khô giả vụn, cho vô giấy gói lại.
Thứ trà đó chế nước máy đun sôi, có nước đỏ gạch, hương vị chát đắng, lộn ruột sôi gan như uống nhầm phải thuốc trừ sâu loảng.
Ngẫm lại cái thời uống thứ trà đạo mất dạy này, nhiều kỷ niệm "ngộ độc" đau đớn vời vợi.
Bông mụt lẹo, kẹo bạc hà, trà bộ đội,ba món đặc trưng. Cùng ảnh bác, cờ búa kềm, hát như có bác của gã nhạc sĩ cha bị VC thủ tiêu, cũng nên một đám hạnh phúc.
- Trà Tây là trà của Tây chế tạo.
Loại này có trộn đường, trộn muối, hay trộn sữa chi đó. Công thức bí mật chỉ có nhà sản xuất biết.
Phổ biến trà Lipton, bỏ trong túi lọc, chế ra một thứ nước vàng đậm, mang mùi khét Tây dương.


Có vị ngọt mặm, chát chua, là lạ miệng. Ngó thì đẹp hoa xanh lá, mà nhấp chút trà Tây lại thấy thua xa nước lá nấu cho đàn bà đẻ uống chốn nhà quê, thiệt tình.
Ấy thế, dân chúng nay chuộng đồ ngoại quốc, nhập Âu Mỹ, hàng hiệu thời thượng; vậy nên mấy cô cậu sành điệu cũng khoái trà Lip này lắm.
- Trà Đạo là cách dùng trà của xứ Nhựt Bổn.
Đạo trà này rắc rối lắm. Uống trà được nâng lên như một thứ tôn giáo nghệ thuật dành cho người sùng bái uống trà. Về trà đạo, dẫu viết hết một tập sách dày cộp như bác tổng tập cũng chưa chắc đủ cho nhiều vị tò mò trà thỏa mãn.
Trà đạo Nhật không như Dừa đạo VN. Dừa đạo chỉ có một ông tổ duy ngã độc tôn dừa. Ăn nạo dừa, uống nước dừa, ở trên cây dừa, lấy dây dừa để cột. Dừa ròng rã.
Ông đạo dừa VN chết, Dừa đạo cũng chết theo ông.
Trà đạo Nhật thì còn, bởi tín đồ đông đúc, lan tràn thế giới Đông qua Tây, người ta theo nhiều. Để hiểu họ, âu phải nhờ đến cụ Chu Thần cho mượn tạm mấy chữ :
Thập tải luân giao cầu cổ kiếm
Nhất sinh đê thủ bái... bình trà
Cái thâm sâu nhất Nhật trà đạo là diệt ngã, duy tâm. Vô trà phòng phải bỏ hết cân đai mũ mão, cúi mình xuống thấp, vị tôi ngã mạn bỏ ra ngoài, rồi mới nhờ đến chén nước trà rửa sạch hết bụi trần ai, tái sinh tinh thần lành mạnh.
- Trà "Thác loạn" là trà bắt chước Tàu, Tây loạn xà ngầu.
Trà sáng chế xu thời : trà đốc - tơ Thanh, trà Cung đình, trà Actiso, trà Mướp đắng, trà Bí đao, trà Sữa trân châu, trà Xanh không độ, những thứ trà "thác loạn", mất gốc.
Uống mấy thứ trà đó cũng theo kiểu mới. Không ưa nóng mà chuộng lạnh, gọi trà đá.
Bỏ cục nước đá vô, kêu cho ly trà đá em, sảng khoái bao tử lắm !


-Trà truyền kỳ mạn lục là trà chuyện lạ, lưu đồn tứ xứ nhơn gian :
*Trà khỉ hái : chuyện xưa kể có bầy khỉ đói mò vô chùa hí hú kêu gào, đuổi không đi. Sư cụ bảo mấy điệu, mấy chú lấy mấy túi xoài, chuối chín cho chúng nó ăn. Bầy khỉ xách túi vô núi liền, nhưng sáng hôm sau chúng lại đến, đem cả giỏ búp trà tặng quý sư.
Đó chính là Hầu trà, trà khỉ hái. Rất ngon ngọt.
*Trảm mã trà : nuôi ngựa, cho chúng ăn đọt búp trà ngon, đến khi bao tử ngựa đầy, dùng đại đao Chu Xương trảm chết mã. Trà trong bao tử ngựa có trộn dịch vị ngựa, đem phơi sấy ra trà độc địa.
Ngựa càng quý hiếm, tỷ như Bạch long câu, Thiên lý mã, Ô long, Xích thố...giá cả triệu đô la. Cho mấy mã ngựa đó ăn đọt chè, rồi trảm. Trảm mã trà sẽ vô cùng ngon.
Nghe đồn dân cư xứ Hồi hột Tân cương lưu truyền, cố khủng bố Bin Laden sinh thời hay uống trà trảm mã, mới phục vụ tốt được tứ vị phu nhơn mà cứ vẫn cường tráng, minh mẫn. Có sức khoẻ ngồi chỉ đạo đàn em đi khủng bố Mỹ.
*Trinh nữ trà : Chọn con gái đẹp, chân dài, còn trinh 17, 18 tuổi. Bắt mấy cô ngủ nude trong hòm chứa trà ngon. Qua đêm, sáng sớm lấy trà đó đang còn đọng hương thơm con gái, chế ra uống tuyệt ngon, đại tốt.
Có nơi người ta còn gọi là Biến thái trà, thực cũng không sai mấy.
*Độc trùng trà : bên Tàu có giống Đại sư độc trùng (sâu khổng lồ), to bằng ngón chân cái. Bắt mấy con sâu bự này cho chúng ăn trà búp, sáng mổ bụng sâu, lấy trà uống. Bổ dưỡng như được uống Đông trùng Hạ thảo xứ Nepal.


Có vị đại gia VN qua Tàu du ngoạn, nghe thấy mừng lắm, về chế tạo trùng độc trà. Ngài uống vô, mặt dày môi sưng bự chảng. Phải vô khoa trị độc bệnh viện HN cấp cứu nhiễm sâu độc !
*Phi vân trà : Xưa vị đạo sĩ tu lâu núi Chung Nam, nổi chán hạ sơn, vân du độ thế. Ngày nọ ngài ghé trà quán, hỏi chủ quán mượn trà cụ. Đạo sĩ bốc một nhúm trà tay nãi ngài, cho vô bình rồi chế nước sôi. Rót trà ra tách, hơi nước bốc lên ngùn ngụt, tạo thành đám mây bay lên, uốn éo ra hình dạng một Quốc sắc thiên hương, Hằng nga giáng hạ.
Ảo ảnh hơi nước bỗng dưng hoá thành mỹ nhân thực ngoài đời thực. Người đẹp rót trà hầu đạo sĩ cho đến khi dùng hết chung trà mới biến mất.
Trước ngỡ ngàng của trà chúng, đạo sĩ bèn ngữa mặt lên trời cười ha hả mấy tiếng, rồi cũng biến luôn.
Nay nhiều quán trà bên Tàu cũng có bày bán loại trà huyền thoại này. Có điều mỹ nhân hầu trà khách không biến mất. Nàng ở lại quán trà, sẵn sàng cho số phone để khách dễ hẹn ngày tái ngộ...
Lan man mãi lạc lối trà nguy hiểm. Chỉ một chữ trà, nghìn triệu chuyện xưa đã tràn đầy thì nay cũng quá tràn lan.
Trà thần trà thánh, trà sớ trà ca, trà kinh trà luận, trà hữu trà cụ, trà khách trà sư, trà đạo trà đời, trà đình trà đám, trà facebook trà blog, trà đảng trà bác, trà ta trà địch, trà tự do trà độc đảng, trà dân chủ trà độc tài, trà Libya trà Iraq, trà vân vân nói hoài không hết, ấy bởi lắm trà nhiều chuyện.
Trà dư tửu hậu, trà nô tửu tướng, trùng điệp khôn cùng. Dứt Điểm Trà là phải đạo trà , trà đàm thái quá bất ổn chánh trị...
Lò mò vô Google kiếm cái ảnh minh họa, có cái trà đình Nhựt Bổn cheo leo như cái chòi trông dưa hấu, cũng tờ tợ cái Sự Đời blog nhà mình, thú vị lắm !


Lên cái trà chòi đó để Cô trà Độc ẩm. Yên tĩnh, lặng lẽ, đơn giản, nhấp ngụm trà Bắc Thái nguyên chất mới sao, nhìn núi đồi, nghe chim hót trong sương sớm hay ngắm bầy cò bay chấp chới dưới mưa chiều, ngẫm sự đời chốn trần ai tiêu khiển gõ; được "ca tụng" đảng anh minh, bác vĩ đại hàng ngày.
Thú vị thay !

1 nhận xét: