Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011
Hoa đào người đẹp.
Anh đào ấy vốn quốc hoa xứ thờ thần mặt trời Nhựt Bổn.
Cành hoa bên ngọn núi Phú Sĩ tuyết phủ trắng, cùng Samurai võ sĩ đạo là biểu hiện của hòn đảo nằm trên chảo lửa động đất, sóng thần đệ nhất thế giới.
Truyền thuyết kể lại, có thằng bé Nhật sinh ra, được vị thần tiên đạo sĩ tặng cho cây báu kiếm, dặn cha mẹ nó, đợi lúc trưởng thành mới được trao.
Tới tuổi bầu cử, nó nhận kiếm báu, đi học kiếm thuật, ao ước sẽ thành một Kiếm khách hành thiên hạ vô địch thủ. Mãn khóa huấn luyện, có bằng tốt nghiệp, ấy thế đường kiếm nó múa như xài bằng giả vậy.
Múa lên, múa xuống, múa buaxua, múa thiên địa, múa tả hữu, vòng tới quay lui chỉ đuổi ruồi mà ruồi nó đậu cũng chẳng buồn bay.
Có kẻ bày mưu mẹo, phải để báu kiếm nó tắm máu người ta, thành cây huyết kiếm, họa may mới thi triển được tuyệt chiêu kiếm học uy trấn giang hồ.
Nhưng Kiếm khách này thấy khó quá. Cho cây kiếm tắm máu ai đây ?
Thời thái bình thạnh trị không giặc giả, không kẻ cướp; chả lẽ khi không đi chém thiên hạ ngoài đường ? Chả lẽ đem cha mẹ nó trong nhà ra mà chém ?
Gã bèn đem tâm sự ấy kể cho cô bồ Nhật xinh xắn nghe.
Nàng bèn mượn cây báu kiếm, săm soi, nghiêng ngó, rồi... đâm vô cổ chết tức khắc.
Thì ra, người đẹp liệt sĩ tình nguyện dùng máu của mình, chế giúp cây huyết kiếm, cho chàng chồng tương lai thoả mãn. Cần thiết quý chi sinh mệnh hồng nhan chi mỹ nữ ?
Được kiếm báu, khóc lóc thảm thiết, Kiếm sĩ vội vã đi thách đấu giành chức vô địch.
Ai dè, mấy kiếm khách đều lãng đi hết, xa lánh, né tránh gã như tránh Độc trùng VC truyền dịch. Họ sợ lây nhiễm cái màu máu đỏ oai hùng nặng mùi hôi tanh của nó.
Cô độc thui thủi. Cô đơn lẻ loi. Độc cô cầu thắng nay hoá Độc cô đại bại đi rồi !
Kiếm sĩ buồn bả đến bên mồ của cô bồ cũ, ngồi xuống sám hối.
Rồi gã lấy cây Huyết kiếm tự mổ bụng mình, moi bộ lòng ra, găm kiếm máu xuống đất...
Tuyết phủ xuống, chôn vùi xác gã với mộ cô bồ, xây thành một ngọn núi tuyết cao vời vợi.
Huyết kiếm hoá thân thành một cây hoa Anh đào tuyệt đẹp. Hoa đỏ hồng rơi đầy cả một vùng. Anh đào có cái ngắn ngủi phù phiếm của một loài hoa đẹp, mãn khai rồi rụng ngay liền. Đúng như người ta nói "hoa đẹp hoa mau tàn" là vậy.
Sống muốn đẹp như hoa Anh đào, chết muốn quả cảm như Samurai. Một đoá đào đẹp rụng xuống không chút ngại ngần, phải chăng lý sống đào hoa xứ ?
Ở nước Trung Hoa láng giềng gần gủi Nhựt Bổn cũng không hiếm các loại đào.
Người Tàu có giai thoại đào hoa thú vị, dựa trên bài thơ hay lắm. Nhân diện đào hoa.
Đời nhà Đường, có vị Cô độc hàn sĩ Thôi Hộ thi đâu rớt đó. Có lần lên kinh ứng thí, đi qua một khu viên đầy hoa đào tràn trề nở. Nở mãn khai. Nở rất đẹp. Nở ngát hương thơm lừng. Thôi tiên sinh đứng ngoại cổng ngắm nghía, thấy một mỹ nhân đang nâng niu một nhánh hoa đào.
Người đẹp bên hoa đẹp, tiên sinh động lòng, giả đò gõ cửa vô xin cốc nước sôi !
Mỹ nhân mời chàng quá viên trà dụng. Đôi má nàng đỏ như cánh đào rơi. Nỗi thẹn thùng nam nữ thọ thọ bất thân, truyền căn vô thức trong lòng cô con gái nho phong lễ giáo xứ Tàu... Năm đó Thôi tiên sinh thi rớt. Chắc vị vừa làm bài, vừa tơ tưởng tới người đẹp chăng ? Ngày xưa tôi học thì lười. Yêu em chỉ nhớ nụ cười môi em...
Sang năm, Thôi Hộ lên đường đi thi tiếp, đi ngang đào viên cũ.
Hoa đào nơi ấy vẫn nở đầy nở đẹp, nhưng gõ cửa, chẳng có ai ra mở.
Té ra, nhà cũ đã dọn đi mất tiêu đâu rồi...
Thôi tiên sinh bèn làm thơ, dán vô nơi cửa một Đường thi tuyệt cú.
Bài thơ đã đi vào lịch sử, xưa nay, học trò học văn đều biết cả.
Ðề tích sở kiến xứ
Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Ðào hoa y cựu tiếu đông phong
Thôi Hộ
Dị bản khác nói, người đẹp đọc bài thơ rồi tương tư Thôi tiên sinh đến đau chết. Rồi chàng tới kịp, hôn lên môi nàng, giống như vị hoàng tử hôn công chúa ngủ trong rừng .
Người đẹp bèn chết sống lại. Hai người lấy nhau, sống cuộc đời hạnh phúc. Sau Thôi Hộ thi đậu, đắc cử làm quan lớn, xênh xang áo mão, sung sướng vô cùng.
Cũng đừng nhầm, Thôi Hộ này khác Thôi Hiệu, dù hai Thôi cùng đại nhà Đường.
Thôi Hiệu không nhìn hoa đào để nhớ bơ vơ người đẹp, mà cảm hoài con chim hạc trên lầu cũ, xưa còn nay mất. Chim bay đi đã lâu rồi, để lại cái lầu không, gợi nỗi buồn lữ thứ khi chiều buông xuống.
" Nhật mộ hương quang hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu "
Có bài Đào nguyên ký sự của ông Đào Tiềm đời Tấn, viết về cái xứ thiên thai trồng toàn đào hoa. Hoa đào đó rụng, trôi xuống hạ giới. Có người tò mò theo dấu đi lên, vô được chốn đào nguyên, sướng vô cùng. Truyện Kiều cụ Nguyễn có câu :
" Xắn tay mở khoá động đào
Rẽ mây trông tỏ lối vào thiên thai "
là ăn theo cái điển tích ấy. Nay chuyện "bẻ khoá động đào" đã biến thái nghĩa dung tục.
Chưởng môn kiếm hiệp truyện Kim Dung, viết Xạ điêu anh hùng truyện, có vị Đông tà Hoàng Dược Sư lập dị trên Đào hoa đảo ngoài Đông hải, trồng toàn hoa đào. Hoàng lão tà có cô con gái Hoàng Dung đẹp, võ giỏi, lại biết chăm chút Quách đại hiệp y chang đàn bà Nhựt. Có lẻ Dung sư phụ nghĩ đến hòn đảo Nhật bổn mà suy ra Đào hoa đảo chăng ? Hoàng sa, Trường sa vốn ở bể Nam hải, mà phương Nam đã có Đoàn Nam Đế rồi....
Xứ An nam ta cũng có trồng Đào hoa. Nỗi tiếng thứ đào Nhật Tân đất HN, chỉ nở vô dịp tết.
"Ta" không chọn Đào, lại chọn Sen nở trong bùn làm quốc hoa.
Vì Sen gắn với bác, mà bác sinh ra đảng, đảng là lãnh đạo của quốc dân, quốc dân đồng thuận quốc hoa hoa sen. Hoa sen vốn chỉ nở được trong bùn hôi thối mà thôi. Thoát kiếp bùn nhơ, sen sẽ tử. Lý chọn này cũng hay hay. Kỳ đà là cha Cắc ké, Cắc ké là mẹ Kỳ nhông, Kỳ nhông là ông Kỳ đà. Y chang bầy kiến leo cành đào cụt, leo ra leo vào, leo hoài leo mãi trong cái truyền kiếp nô lệ cụt ngọn không lối thoát.
Có chuyện khác độc đáo hoa đào người đẹp xứ ta đi vào lịch sử.
Mùa xuân năm Kỷ Dậu, Hoàng đế Quang Trung áo vải cờ đào tiến đánh Bắc Hà, dẹp tan 20 vạn binh giặc Mãn Thanh xâm lược. Chiếm lại được Hà nội, nhà vua sai giao liên phi ngựa hoả tốc, vượt đường cái quan Bắc nam, đem một cành đào Nhật Tân vô tặng công chúa Ngọc Hân, báo tin mừng đại thắng. Công chúa nhận cành đào trên đất Cố đô. Hoa đào người đẹp ấy gắn với chuyện chiến tranh vệ quốc giữ nước.
Vậy là hơn 200 năm trước, có cái thời dân miền Nam đại binh ra giải phóng miền Bắc, thì sau này, 200 năm sau, dân miền Bắc bộ đội tràn vô giải phóng miền Nam. Ấy vậy coi như huề vốn lịch sử. Lịch sử huề vốn. Công bằng ấy bởi luật trời bày.
Dân gian nói đàn ông có số đào hoa thì sướng, vì gái đẹp bu theo đầy.
Đàn bà số đào hoa thì khổ, có nhiều người yêu, nhưng rồi chẵng ra sao cả. Hồng nhan bạc mệnh, số đào hoa đàn bà là số làm nghề của Thuý Kiều.
Kết lại, có bài hát của nhạc sĩ Thanh Sơn rất hay về cây hoa Anh Đào, giai điệu nghe như nhạc của Nhật, nhiều người Việt không biết hay lầm lắm!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét