Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Bầu đủ chuyện.

Người nhà nghèo thường quen thuộc với mấy củ sắn, trái bầu xanh.
Sáng húp bát hồ chiều cắn củ sắn, cách ăn thường nhật của dân chúng ngày được giải phóng. Thức ăn ấy trôi vô bao tử ruột non ruột già, giúp dân chúng xứ ta "tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH".
Cho tới tận giờ, cứ nghĩ tới củ sắn đỏ, không ít người từng sống dưới chế độ "ta" khiếp đảm. Sắn đỏ sắn trắng sắn khô lát bự, sắn xắt hột lựu cả rổ, sắn đắng ngộ độc, có bữa nào cào bữa ấy đói khát lạt lẽo.
Thành ra sợ không nói sắn, mà kể chuyện bầu vậy.


Trái bầu khó làm no bụng, nhưng hiền lành, mát ruột.
Chuyện xưa miền Trung kể anh nọ vợ con nheo nhóc, đi cấy thuê, gặp cô tát nước đẹp; hứng tình bèn hò lơ hò la ve vãn. Liền bị nàng tát nước gàu, hò chọc quê tố khổ :
"Giàu có chi anh mà đòi chính chính, với hầu hầu ?
Qua nhà anh em chỉ thấy anh ăn canh bầu nhịn cơm..."
Anh nọ mất mặt quá, đáp trả cũng độc :
" Anh ăn canh bầu hãy còn kha khá
Thầy mẹ em quanh năm rau má với rạm đồng
Đôi ta kết nghĩa vợ chồng
Canh bầu rau má, tơ hồng một đôi ".
Cái lý của anh nọ cũng không đến nỗi tào lao. Nhiều cặp giàu có, gà rán vịt luộc bày tràn lan, thế mà nuốt không trôi cơm, vẫn chén bát dĩa bay tứ phía, vừa ăn vừa khóc như mưa tháng mười vây.
Sao cho bằng "râu tôm nấu với rọt bầu, chồng chan vợ húp, gật gù khen ngon ?"
Giống bầu eo đẹp mắt lắm. Phơi khô, vỏ liền cứng ngắt, chế biến ra cái đồ đựng rượu.


Bầu rượu, túi thơ là hai món đặc sản của khách anh hùng, người máu nghệ lúc xưa :
"Thi tửu cầm kỳ khách
Phong vân tuyết nguyệt thiên
Nợ tang bồng hẹn khách thiếu niên
Cuộc hành lạc vẫy vùng cho phỉ chí
Thơ một túi gieo vần Đỗ Lý
Rượu một bầu rót chén Lưu Linh
Đàn Bá Nha gẫy khúc tính tang tình
Cờ Đế Thích đi về xe pháo mã
..."

Còn bầu rượu, xâu nem, thêm vài củ tỏi là món "không có gì quý hơn", mấy vị "nghiêng bầu rượu đất trời say nghiêng ngã" quên sạch vợ dặn. Hôm nay ta chưa say chưa về !
"Tay cầm bầu rượu nắm nem
Mảng vui, quên hết lời em dặn dò !"
Trái bầu eo phơi khô, cột sợi dây xuyên qua giữa rồi kéo, khi căng khi giùn; dùng que khẩy vào, tạo ra cái âm thanh rầu rỉ, ai oán. Ấy là cái đàn Bầu, hay gọi là Độc huyền cầm.


Người ta đồ rằng chơi đàn độc huyền xui lắm.
"Đàn bầu ai gẩy thì nghe
Làm thân con gái chớ nghe đàn bầu..."
Con gái nghe đàn bầu, e rằng chưa cưới đã nhiễm bầu thì họa tới.
Con gái thân đơn chiếc như sợi dây đàn lỏng chỏng, cũng vô cùng rầu...
Nghe tiếng đàn bầu dưới rặng trâm bầu, che mưa che nắng, che mấy tên VC núp bắn AK, ném lựu đạn vô đám đông "giải phóng nhân dân". Không ai không oán, ai oán vô cùng.
Chuyện bầu đẻ là chuyện của mấy chị em phụ nữ lo lắng nhất.
Chín tháng cưu mang. Ba năm dưỡng dục. Con nít nên người. Biết yêu bác, yêu đảng, hóa thân thành một thế hệ con cháu bác đảng.


Chuyện bán bầu là gánh bầu đi bán ở chợ quê. Bầu dân dã.
Còn chuyện bầu bán lại là khác hẳn. Bầu này là bầu phi vật thể, không phải mấy trái bầu eo. Tự điển ngâm cứu bầu là bầu đoàn thê tử kéo nhau đi "chọn người đủ tài đủ đức" ra làm đầy tớ để sai khiến thỏa thích.
Bầu bác học chia hai loại : Bầu ngụy và bầu ta.
Bầu ngụy là bầu cử ở miền Nam trước khi CS tràn xuống "giải phóng".
Bầu ngụy có đi bầu Tổng thống ; đi bầu dân biểu Quốc hội Lập hiến.
Dân chúng mỗi người tự tay chọn Tổng thống cho mình. Dân chúng tự tay mỗi người chọn nghị cho mình ở Thượng Hạ nghị viện - Lưỡng viện quốc hội.
Mỗi ứng cử viên đi diễn thuyết nhiều chỗ để dân chúng nghe, biết, hiểu về họ rộng rãi.
Họ vận động dân bầu liên danh mình bằng nhiều mưu kế hợp pháp công khai.
Cách rộng rãi nhất vẫn là cho fan of mình đi phát loa kêu gọi, dán tờ rơi, căng băng rôn biểu ngữ, đưa dấu hiệu phe mình, viết ca dao tân thời dụ dân dỗ chúng.
Tờ rơi vận động bầu cử của các đảng phái, ứng viên dán treo đầy đường sá chợ búa.
Liên danh "Bản đồ VN" của cụ Thiệu, cụ Kỳ vẽ cái bản đồ VN.
Liên danh "Bông lúa" của hai cụ Ký , Định: vẽ hai bông lúa. "Liên danh bông lúa, bông lúa của dân,bà con xa gần, bầu cho bông lúa"...
Liên danh vô số "Cái Lư Hương", "Bạch Tượng", "Trâu cày", "Bồ câu trắng","Bó đuốt","Ba bông huệ","Hai bông sen"... cho bà con dễ coi, dễ xem, dễ nhớ mà tha hồ  chọn.
Tha hồ chọn người nào mình gai, mình ghét để gạch bỏ tùy ý.
Tự do, công khai,rộng rãi. Bầu thả giàn...









Bầu "ta": Là bầu ở mấy nước một đảng "duy nhất đúng" !
Bầu hình thức cho xong, để lũ nghị nô chúng chia ghế. Hợp thức hóa bọn "đủ đức ăn, đủ tài đớp". Chưa bầu mà dân đã biết anh ả nghị nào 99,99% đắc cử.
Làm chức gì gì trong nhà nước, trong chánh phủ, trước cả năm ròng rồi.
Ứng cử viên ngoài luồng, nỗi máu ra "hiệp thương", bị lũ du côn nó đấu như đấu tố địa chủ vậy. Ứng cử viên trong luồng, nói thật, dân ngu mấy cũng biết bọn đó là bọn nào cả rồi...
Họ chửi thầm, hoặc ngó quanh vắng vẻ, rồi chửi thật to.
Coi hai cái hình bầu dưới để kết luận cái sự bầu "anh em, bố con nhà nó !"
Xả hết cái bầu tâm sự cho nó khỏi nhọc bụng...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét