Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012
Hạt giống cơ hội đỏ.
Bìa vở học sinh lúc xưa hay in truyện tranh bìa đằng sau như Phạm Công Cúc Hoa, Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài, Tarzan, Lucky Luke. Còn có chuyện nàng Thùy Cơ ở bên Tàu còn nhớ như vầy : Bà dì ghẻ ác độc nọ hốt ba thứ đậu đen, đậu đỏ, đậu đà trộn lẫn lộn vô một thúng, giảng dạy phải lựa loại cho hoàn thành sự nghiệp gieo trồng tốt đẹp. Chà đạp đậu đen, nâng niu đậu đỏ, phân hóa đậu đà. Lấy đậu đỏ làm nòng cốt gieo trồng để đậu đen, đậu đà noi gương nhuộm màu hóa đậu đỏ.
Thùy Cơ thông minh, biết rằng là mưu kế phỉnh phờ, kéo dài câu độ thời gian cô không thể đi thi sắc đẹp hoàng tử xứ Đại Hàn chọn vợ, để hai nữ con riêng dì ghẻ độc quyền vô chung kết mà thôi.
" Thùy Cơ trăm đắng ngàn cay
Lựa ba thứ đậu suốt ngày không xong
Có lòng lòng trời chẳng phụ lòng
Nhờ Tiên giúp sức phân xong đậu này !"
Bà tiên phân chia ra ba loại hạt giống. Bà tiên bảo có đậu đen tất có đậu đỏ đậu đà. Gieo đậu đỏ để đậu đen đậu đà ngó theo đó, thấy làm thân đậu đỏ sướng, dần dà diễn biến hòa bình, đen đà hóa ra đỏ là chuyện bất khả thi.
Tiên còn biến hóa ra cái nhà lầu to đẹp, thêm vườn cam tặng bà dì ghẻ :
" Mẹ ghẻ về thấy mừng mừng
Vào lầu đồ sộ ra thăm cây vườn
Vói tay hái quả cam vàng
Sẩy chân té chết rồi đời kẻ tham ! "
Nhân câu chuyện xưa ấy, bèn có suy nghĩ như sau đây :
Muốn sống, sống sung túc, sống dư dả, sống đã đời, sống sướng thân thời phải sống theo thời. Thiên hạ thường nhập tâm theo đó để mong có cái đời cơ hội nó sướng.
Chế độ nào cũng rêu rao mình vì dân vì nước cả. Thời vua chúa, phải biết tung hô hoàng gia triều đình vạn tuế. Thời thực dân phải biết hoan nghênh chánh phủ bảo hộ khai hóa văn minh tốt đẹp. Thời đệ nhất cộng hòa phải biết tri ân Ngô tổng thống. Thời cộng sản phải biết ca ngợi bác đảng vĩ đại.
A dua, hùa theo chế độ nắm quyền mới là khôn ngoan. Hô cho to, hét cho lớn, nịnh cho khéo chế độ đương quyền mới dễ kiếm chác nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con khôn. May được chức được quyền thời tha hồ mà hưởng xa hoa lạc thú. Chế độ đương thịnh thời chính là một cái cây lớn, nên chi trãi nghiệm lâu đời, vị tiền bối mới chê trách kẻ không biết xu thời :
" Cây cao bóng mát không ngồi
Ra ngồi giữa nắng trách trời không râm ! "
Điều chú ý lớn, chỉ khi cây chế độ nó đã rục rã chín muồi, nó sắp gục ngã 99% mới được dọn đến ngồi gốc khác, tung hô nịnh bợ "thời mới", an thân mà hưởng sung sướng cả đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét