Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Tưởng nhớ Trịnh Công Sơn.


Trịnh Công Sơn sanh ngày 28 tháng 2 năm 1939 tại TP Buôn Mê Thuột ( Đắc Lắc) ở vùng cao nguyên Trung phần Nam VN, sau bố mẹ đưa về Huế nuôi dưỡng cho ăn học đầy đủ.
Tuổi nhỏ học trường tiểu học cọng đồng Nam Giao tiếp là trường trung học Thiên Hựu rồi sau vô Đà Nẵng học tiếp, thi đỗ tú tài ở trường Plaise Pascal rồi vào học ngành Sư phạm Quy Nhơn.
Tốt nghiệp, ông Sơn dạy tiểu học tại trường sơ học Bảo An ( Bảo Lộc, Lâm Đồng ) và bắt đầu sáng tác nhạc vô số.
Cái sự viết nhạc ông này nổi trội lắm chủ đề. Phản chiến tranh nói về tính điên loạn, bi đát, thê thảm, buồn rầu Bắc Nam tương tàn nội chiến trước 1975. Thân phận nói đến cái bi kịch sinh làm kiếp người xứ VN. Tình yêu gồm nhiều bản ca nhẹ nhàng sâu triết lý lắm.
Nghệ thuật nhạc Trịnh hay ho nhờ ca từ, nhờ giai điệu xoắn xít, kể lể rõ rệt khung cảnh đủ đầy, thời gian bốn mùa gió to mưa nắng, đan xen hỷ nộ ái ố dục lạc rung rung cộng hưởng mà đánh thức cõi hồn người ta. Đêm nghe tiếng đại bác, sáng ngồi cafe đen, nghe nhạc Trịnh do ca sĩ Khánh Ly hát sao thấy đời hư vô quá.


Thơ Bùi Giáng, nhạc Trịnh Công Sơn, tranh Đinh Cường nên cái bộ ba chân vạc rất nhiều vị ưa thích thú, tỏ vẻ ta đây có chất nghệ sĩ thời thượng trí thức.
Ngày 1 tháng 4 năm 2001 (tức ngày 8 tháng 3 năm Tân Tỵ), ông Sơn mất tại Sài Gòn do bị đái đường cộng thêm suy gan suy thận vì chứng nghiện rượu mạn tính.
Trịnh Công Sơn sinh thời không vợ không con dù nhiều bồ lắm bạn, danh tiếng lẫy lừng nhạc hát. Người VN nhiều thế hệ mê nhạc Trịnh luôn nhớ đến ông.
Nói về vị nhạc sĩ này, hai trí tuệ thượng thừa nước Nam ý kiến :
- Nhạc sĩ Phạm Duy :
" Tình yêu trong nhạc của anh là những cảm xúc dữ dội như trái phá con tim mù lòa, như nỗi chết cơn đau thật dài, như vết thương mở rộng. Cuộc đời là hư vô chủ nghĩa, con người sống trong cảnh Chúa, Phật bỏ loài người. Cuộc đời còn là đám đông nhưng cũng là quán không. Con người là cát bụi mệt nhoài, bao nhiêu năm làm kiếp con người, chợt một chiều tóc trắng như vôi. Tất cả nói lên sự muộn phiền, đau đớn. "
- Thi sĩ Bùi Giáng :
“ Công Sơn Trịnh trọng phiêu bồng
Thưa rằng thơ nhạc có ngần ấy thôi ”




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét