Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Vô ngôn


"Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn ?
Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
Rằng xin các hạ hãy vô ngôn."

Vô ngôn đây là đừng nói chi hết, ngắm ngó thấy đẹp thì cũng làm thinh giả đò nhăn nhó. Có điều thấy người đẹp bikini ôm cột như vầy không ý kiến cũng uổng lắm ngôn.
Thơ Bùi Giáng viết về mấy đờn bà phụ nữ nhiều vô số kể. Thần tượng người đẹp miên man bài này bản nọ. Tiên nương, thôn nữ, hoàng hậu, Monroe, Ngọc Quế... đeo bám ám ảnh đậm đà ông Giáng để cơ hội tới là nghí ngoáy cây bút đề thơ.
"Ngẫm đi nghĩ lại thấy rằng
Đã là phụ nữ thì ai cũng đầy đủ thành phần như ai.
Đàn bà dễ có mấy tay
Đẹp hơn phụ nữ xưa nay đờn bà."



Tao ngộ giai nhân, mấy ai không thích thú cò ke lơn xơn lắm chuyện cho sướng ? Nhất tiếu khuynh thành, nụ cười làm nghiêng đổ thành trì huống hồ chi mấy run rẩy si mê thèm thuồng con gái. Vô ngôn chắc chắn quý vị liệt dương hết rồi...
Thời nay nam nữ bình đẳng, nữ giới kêu gào âm thạnh dương suy, quý cô chơi bạo quá thiên hạ cũng kinh hãi. Trẻ trung mơn mởn phô bày. Hai Kiều e lệ nép vào dưới hoa, giữ cho kín đáo đã chuyện dĩ vãng.
Cổ hủ bó bùng buộc chặt thì nặng nề tàn tạ nhưng vẫn ném đá không thương tiếc ai lửng lơ sự cố lộ hàng. Đông phương bất bại trong cái đẹp đờn bà che dấu trùm bó. Vô ngôn sắc giới, vô ngôn tính dục. Thích đọc Hồ Xuân Hương vẫn đạo đức giả biện minh rằng này rằng nọ. Quả thích thú mấy ý vị Lê Kiều Như sợi xích xuất ngôn thành thật tự nhiên :
" Yếu tố sex chẳng có gì đáng nói, nhiều khi tôi tự hỏi, bản thân tôi từ đâu mà ra nếu không có sex, cả nhân loại trên trái đất này cũng được sinh ra từ hoạt động hết sức bình thường đó của con người. Nếu nhìn về nó đúng hơn thì cuộc sống của chúng ta sẽ thăng hoa hơn ".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét