Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012
Bắt thang lên hỏi ông trời.
Bắc thang lên hỏi ông trời :
"Lấy tiền cho gái có đòi được không ?"
Ông trời phán bảo rằng : Không !
Tiền cho gái đẹp chổng mông. Khỏi đòi...
Nói chuyện ông Trời với người đời nghĩ cũng lạ. Thiên hạ lúc khổ thời than trời ơi sao tôi khổ thế này, chớ còn lúc họ sướng không thấy ai rên rỉ trời ơi sao tôi sướng thế này cả.
Sống khổ quá thời kêu rên bị trời đày trời đọa. Gặp sự oan ức sơ sơ đã gọi là nỗi oan lên thấu tận trời xanh, chỉ trời xanh kia mới thông cảm cái sự oan đó. Mà trời thì cao quá xa quá, không nghe chi được, nên cái thời ông Bao Thanh Thiên, người ta hay kêu trời kêu đất, van vỉ cái nỗi oan khiên nhiều nhất hạng, âu tự vì họ thấy có ngài thay trời xanh công bằng mà xử kiện chăng.
Dẫu khi sướng không kêu trời, ấy khi được trời cho cái lộc thì người ta cũng biết nhớ tới trời, làm mâm cơm cúng tươm tất. Trước tạ ơn trời, sau hầu tàn dọn xuống cho vợ con cả nhà gắp gắp chan chan.
Chuyện bắt thang lên trời của mấy anh chàng keo kiết mê gái đẹp, làm le móc túi tặng mấy nàng, xong rồi tiếc đau đứt ruột, muốn đòi lui. Không dám bình luận chi nhiều, nhưng mà thấy buồn cười quá đi...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét