Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Khéo đường tu.


Chỉ tại một chút xẻo xèo xeo, sư nọ hết đường Tây Trúc. Căn cớ vụng tu cũng thật tội nghiệp. Cái tội tu tự thân nó khó, âu cũng tại nghiệp chướng.
Nghe thiên hạ đàm luận rằng mấy vong xưa làm tốt sự, khéo đường tu được đầu thai dân tứ xứ hưởng phước báu sung sướng. Tứ xứ cảnh giới Ta Bà sướng nhờ khéo tu là bốn cái nước ai ngu cũng biết. Dân bốn nước tự do, hạnh phúc, văn minh không đâu bì kịp.
Trăm nghe không bằng thấy, chốn thiên đường của mấy người khéo đường tu cho họ có hình dong như vầy :


Giai do nhân quả tiền định. Kiếp trước tu nhiều kiếp nay đắc phúc. Phước báu có mấy vị lãnh đạo tài cao lớn nhìn rộng xa dìu dắt đi cho đến cõi thiên đường. Không đói khát, không còn lo sợ bị bóc lột, lại được cả đời ca tụng lãnh tụ tài ba.
Thấy lại thương sư cụ vụng đường tu hồi nào. Không thể đầu thai vô xứ thiên đường, chắc giờ sư cụ phải kiếp đầu thai bên Mỹ, bọn đế quốc tư bản chúng nó bóc lột sư ghê lắm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét