Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Đưa em vào hạ.


Cụ Hoàng Xuân Hãn nói rằng sống phải hướng về tương lai, ấy dĩ vãng cũng  là tấm gương cần ngắm lại. Nhiều khi bảng lảng bâng quơ nhiều chuyện quá khứ vì thế.
Đời bãi bể nương dâu. Thời gian dần dà xóa đi chốn cũ rồi bồi lấp nên mới. Mới nổi lên rầm rầm rộ rộ, lâu mau chi cũng hóa ra cũ kỷ mà thôi.
" Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai
Đêm nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò "



Sống thời vạn tuế theo luật vạn tuế, tim người hóa ra cục đá quỳ. Chuyện dĩ vãng lỗi thời vừa nguy cơ vừa nhàm nhạt sao bằng chuyện chó cán xe xe cán chó online cập nhật. Vậy mà chiều nay hạ nóng hầm hập, nắng vàng lau lách, xa rồi thời bon chen chộn rộn, nghe Chế Linh hát đưa em vào hạ, nhớ cái chiều 1972.
" Chân đi xe kéo
Tay nghéo xe hơi
Mặc thêm cái áo da trời
Cho em xin được cái đời văn minh"

Chiều thu vàng Cung Tiến, chiều quá đèo Ngang bà huyện Thanh Quan, chiều nao nắng đổ Duy Khánh. Lướt sơ sơ vài chiều nhớ, thấy buồn quá một thời xưa kỷ niệm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét