Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Trị chính.


Minh Tâm Bửu Giám, sách chữ Nho, thiên "Trị Chính" (công việc trị nước) ghi "Tử viết" :
" Không giáo dục mà giết gọi là ngược. Không răn bảo mà muốn phải nên việc gọi là bạo. Gặp chi ra lệnh đó gọi là tặc.
Cất nhắc người thẳng, bỏ kẻ xiên vẹo thì dân phục. Cất nhắc kẻ xiên vẹo, bỏ người ngay thẳng thì dân bất phục.
Hễ mình ngay thì chẳng cần ra lệnh, dân cũng thi hành. Trái lại mìn
h chẳng ngay thì dù có ra lệnh, dân cũng không theo.
Lời nói mà trung tín, đức hạnh mà đốc kính thì dù ở nơi man rợ cũng hành đạo được. Lời nói không trung tín, đức hạnh không đốc kính thì dù ở ngay chỗ xóm làng cũng không làm được gì vậy..."

Lời nói vị thánh hiền cách đây gần 2.500 năm, "trị chính" đơn giản mà hay.
Chính trị ngày nay trị chính chó chê mèo mửa, hay dụng mưu kế tà đạo cả.
Bầy sâu dân mọt nước len lỏi trà trộn tọa thượng ghế công quyền, cùng nhau hợp tác liên thủ xâu xé công khố, không ai không biết.
Đám cán bộ tội đồ lộ tẩy, luật pháp cần trừng trị đích đáng nêu gương đại chúng, lại dùng "kỷ luật khiển trách", "cáo cảnh kiểm điểm", giữ lại nguyên chức hoặc chuyển chức, thăng chức. Dân chúng phẩn nộ vô cùng.


Thật tình, đây là kế sách "dung người được báo", hỷ xả tội ác đàn em, cho chúng đội ơn đem thân khuyển mã để lập công chuộc tội, thêm thuốc tăng lực giữ chế độ :
" Vua Trang Vương nước Sở cho các quan uống rượu. Trời đã tối, đang lúc rượu say, đèn nến bỗng gió tắt cả. Trong lúc ấy, có một viên quan thừa cơ kéo áo cung nữ. Người cung nữ nắm lấy, giật đứt giải mũ, rồi tâu với vua rằng: "Có kẻ kéo áo ghẹo thiếp. Thiếp giật được giải mũ. Xin cho thắp đèn ngay để khám xem ai đứt giải mũ, thì chính là kẻ ghẹo thiếp..." Vua gạt đi nói: "Thôi ! không làm gì ! cho người ta uống rượu, để người ta say, quên cả lễ phép, lại nỡ nào vì câu chuyện đàn bà mà làm sỉ nhục người ta!"
Rồi lập tức ra lệnh rằng: "Ai uống rượu với quả nhân hôm nay mà không say đến bứt đứt giải mũ là chưa được vui".
Các quan theo lệnh, đều dứt giải mũ cả. Nên suốt tiệc hôm ấy, được vui vầy ổn thỏa.
Hai năm sau nước Sở đánh nhau với nước Tấn. Ðánh luôn năm trận, mà trận nào cũng thấy một viên quan võ, liều sống, liều chết xông ra trước và đánh rất hăng, làm cho quân Tấn phải lùi. Vì thế mà quân Sở được. Trang Vương lấy làm lạ cho đòi viên quan ấy lại hỏi: "Quả nhân đãi nhà người cũng như mọi người khác, cớ sao nhà ngươi lại hết lòng giúp quả nhân khác người như vậy?"
Viên quan thưa rằng: "Thần rắp tâm muốn đem tính mệnh để hiến nhà vua đã lâu. Mãi đến bây giờ mới gặp dịp báo đền nghĩa xưa, thực là may cho thần lắm... Thần là Tưởng Hùng, chính là người trước bị đứt giải mũ mà nhà vua không nỡ làm tội đấy".


Dân gian câu nói "bụng ai cũng đầy cức" không sai. "Công bộc" mặt lớn cằm bạnh miệng rộng đồ ngon nhiều nên bụng ăm ắp. Cả 100% thèm bạc, khát tiền, say chức, mê gái. Nếu dẹp triệt đi khi bọn chúng xì ổ, chúng sanh bất mãn, hè nhau gia nhập "lề chống đối" thời chế độ chết sớm. " Chặt chém hết lấy ai mà dùng ! "
Cái điều du di tha thứ, dụng tội đồ cho ngồi ghế cũ tất lòng dân bất phục, phân chia thêm giới tuyến hận thù dân quan hết sức nguy hiểm. Nuôi dưỡng nhân sự lưu manh, bộ máy quản lý thối nát, chế độ cũng dần dà hấp hối.
Một số "công bộc xì thối" danh nổi đình đám, trông mặt bắt hình dong.
- Dương Chí Dũng, hàng hải cục trưởng truy nã lệnh.


- Huỳnh Ngọc Sĩ, đông tây xa lộ tù nhơn.


- Nguyến Trường Tô, đầu tỉnh chuyển ngành chưa biết.


- Cao Minh Quang, đương chức thứ y tế cảnh cáo.


- Huỳnh Thanh Thắng, Châu Thành huyện phó tư pháp loạn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét