Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Chuyện lạ thịt chó.


" Trấn Phong Kinh là một thị trấn nhỏ, dân chúng ở đây chất phác hiền lành, phần lớn làm nghề nông, hơn nữa mọi người ai cũng siêng năng cần kiệm lo chu toàn bổn phận của mình. Vì vậy, dân chúng trong trấn này hằng ngày sống trong cảnh thanh bình vô sự.
Chỉ duy nhất một người dân tên là Trần Nhị Đích vốn là một tiểu thương, do buôn bán có tay nghề, cho nên cũng tích lũy được một ít tiền lẻ. Ông thích nhất là cùng bạn bè chén tạc chén thù, nên thường mua thịt chó về nướng cháy sém sém, rồi mới nhấm nháp với rượu.
"Mùi thịt chó thơm phưng phức mà kết hợp với vị rượu cay cay thì thực là một điều cựu kỳ thú vị trên cõi đời này" - Ông hớn hở nói với mọi người như thế.
Thường thường ông rủ rê một số bạn hữu quen thân cùng nhau tổ chức nhậu nhẹt thịt chó với rượu để thưởng thức cái lạc thú khoái khẩu này, cho nên bình sinh từng giết hại vô số con chó.


Vào năm Bính Tý niên hiệu Càn Long, ông cảm thấy cơ thể dần dần hao mòn, rồi cuối cùng ngã bệnh. Bệnh tình của ông không một thầy thuốc nào tìm ra nguyên nhân.
Thế rồi, không bao lâu chứng bệnh ấy trở nên trầm trọng, thường nằm hôn mê bất tỉnh nhân sự. Nhưng trong lúc mê sảng, ông chỉ nói:
- Lại một con chó mực, mầy hung dữ thế hả ?
- Một con chó đốm ở đâu chạy tới táp vào tôi !
- Chó ! Chó ! Hai con, ba con, bốn con… Vô số chó. Chúng nó đến đòi mạng ! Cứu mạng nha ! Cứu mạng nha !
Vợ con lớn nhỏ đều không ai thấy được một con chó nào cả mà chỉ thấy ông dùng tay quơ trên hư không rồi múa tay đập chân, trông dáng vẻ rất sợ hãi, đồng thời lắc đầu lia lịa, nói: "Đáng sợ nhất là chó điên kìa !".
Đến lúc chết, ông tự chui đầu xuống gầm giường, hai tay quào quào trên đất, giả tiếng chó sủa trong khoảnh khắc rồi tắt thở. "
( Nguồn : Cứu vật phóng sanh )


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét