Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

Hai vợ chồng chuồn chuồn và ông sư.


Xưa có hai vợ chồng con chuồn chuồn làm tổ ở bên tai một ông sư.
Được ít lâu, chuồn chuồn cái đẻ ra một chuồn chuồn con.
Một hôm, chuồn chuồn cái bay đi kiếm ăn, chẳng may gặp phải buổi trời mưa, nên đi suốt ngày mà không kiếm được miếng gì cả.
Lúc trở về, qua hồ sen, chuồn chuồn cái ngỡ trong hoa sen có miếng ăn, bay vào, thì bấy giờ trời đã tối, cái hoa sen cụp lại, chuồn chuồn không sao ra được, phải nương náu ở trong hoa.
Đêm hôm ấy, chuồn chuồn đực ở tổ có một mình, bị con cào cào nó vào nó ấp con.
Rồi cào cào, chân dài, vô ý thế nào đè gẫy mất chân chuồn chuồn con.
Sáng ra hoa sen nở, chuồn chuồn cái mới bay về.


Chuồn chuồn đực vừa giận, vừa ghen, quát tháo mắng ầm lên rằng:
- Con kia ! Đêm qua mày đi ăn nằm với ai mà mày không về, để ở nhà cào cào nó vào nó làm gẫy mất chân con !...
Chuồn chuồn cái nghe nói, vội chạy ra cửa tổ, om sòm chửi cào cào rằng:
- Mày làm thế nào cho chân con bà lành lại thì làm ! Nếu mày để cho chồng bà đánh mắng bà, thì mày không yên được với bà !...
Cào cào bay lại đậu bên cãi rằng:
- Mày nấu cơm không lành, canh không ngọt cho chồng mày ăn, thì nó đánh mày, chứ việc gì đến tao !
Rồi hai con cùng hăng lên, cãi nhau, đánh nhau tán loạn, làm cho ông sư đinh tai nhức óc, không sao chịu được, tức mình bỏ cái tổ chuồn chuồn trên tai xuống mà phá đi.
Rồi thành vì thế mà ông sư tu không đắc đạo, không thành được Phật.
(Truyện cổ nước Nam)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét