Ảnh minh họa chơi chim |
Chơi bướm, chơi chim là hai cái chơi vô cùng sướng của con người ta. Chơi sướng nên ai cũng thích chơi từ thượng lưu quan quyền cho hạ lưu dân dã. Chơi thời phải có nghề, nghề chơi đòi lắm công phu, công phu phải mất thời gian, hao tiền bạc thao lược con chim con bướm... chơi mới sướng.
Các quan ngày nay rất độ sành sỏi hai thú chơi chim chơi bướm lẫy lừng giải thưởng. Cách mấy năm, trên mạn ngược Hà Tuyên, quan ngài đầu tỉnh Tô Hô có tài chơi bướm điêu luyện nức nở tay nghề.
Chè Thái bướm Tuyên. Chè Thái quá ngon, bướm Tuyên quá xinh, quan ngài mê chơi bướm độ mệt nghỉ. Quan đem bướm bắt ở trường học vô văn phòng làm việc, chơi hết ngày đêm, mê chơi như chơi điện tử. Hạ cánh hưu non, đảng ưu ái ân sủng cho quan ngài một biệt điện mát mẻ trong lành trên núi, cho quan ngài điều kiện sưu tập thêm một bộ bướm Tuyên đêm ngày thỏa mãn. Nghe nói quan ngài Tô Hô đương viết sách "chuyển giao công nghệ chơi bướm cho các đồng chí đương chức".
Miền Trung cố đô thời có bí thơ Mãn Cuộc tài năng chơi bướm cũng rất lẫy lừng. Mãn Cuộc thích chơi bướm Huế, vô Huế tậu phủ đệ hưởng đồ tiến cống, đêm đêm vi hành nhà hàng sưu tập bướm, có con bướm đẹp bướm xinh cắn cho ngài một miếng. Thiên hạ đồn rằng, may nhờ miếng cắn ấy, ngài mới được phong cho làm "Anh hùng chơi bướm".
Ảnh minh họa chơi bướm |
Quan chơi bướm là chuyện làm quan rồi, quan mới cho thấy cái tài năng quan chơi bướm.
Quan tài năng lớn chơi chim hơi khác khác, nhờ cái tài chơi chim được phát lộ, "địa phương chiêu dụ tài năng" về làm quan, tiến mau vùn vụt, tấm gương tuổi trẻ noi theo.
Nguyên quan bí thơ đầu tỉnh xứ nổi danh đói ăn xin gạo, lão sanh đặng một thằng con trai chơi bời lêu lổng. Nó ham chơi lười học, thích tụ chúng tác ương trò chim trò chuột. Nó lang thang trèo cây lội cối, tìm ổ chim giết chim mẹ bắt chim con, đem nhốt giam vô lồng rồi ngồi nghe chim mất tự do hót trong lồng sầu bi ai oán, rồi lấy làm thú vị lắm.
Nuôi chim lâu ngày, nó trở nên một "tài năng lớn" nghề cho chim ăn chim uống, dọn cứt chim ỉa, tắm vuốt bóp chim nó cả ngày. Một bài tập làm văn cắn đôi nó không biết viết. Một bài toán trừ cộng nó bí rị làm không ra. Tuy nhiên, nó được "Mái trường XHCN" xếp vô loại giỏi đều đặn các lớp, vô đại học, du học Mỹ, cao cấp chánh trị, bằng cấp chất cả nhà.
Cũng không khó hiểu, bố nó quan đảng bí thơ đầu tỉnh, nắm quyền sanh sát hết cả "hệ thống chánh trị" sở ban ngành trong tỉnh, tiền dú diếm không xuể. Thử hỏi thầy cô giáo nào, cán bộ nào dám cả gan vuốt râu hùm đụng cậu ấm quý ? Thử hỏi vị An Nam nào ngu chi mà không nịnh bợ "con trai bí thơ" vừa có phong bì, vừa thêm tiềm năng thăng tiến ?
Đủ thứ bằng cấp hư cấu, đường công danh của nó nở ra chính nhờ quan bố, nhờ lũ nịnh thần vây quanh xum xoe "tài năng ấy lớn lắm, lớn lắm", "Nhân tài đất Việt thượng thặng", nó được đám đồng chí tung hô quá xứng đáng vị giám đốc tài năng chuẩn bị "cơ cấu cán bộ nguồn", "tương lai phải ngồi ghế Chủ tịch tỉnh ! "
Có điều thực tế, dân chúng xứ đói 99,99% đang chửi nát mả nhà cha con chúng nó.
Một lũ lưu manh khốn nạn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét