Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Món hên đầu năm.


Mấy ngày tết thịt heo mỡ lợn tràn trề. Con nhà khó cũng miếng thịt heo trong nhà, ăn cầu may hanh thông nhàn nhả, được như cái đời con heo trong chuồng vậy.
"Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Nêu cao, tràng pháo, bánh chưng xanh".
Thịt mau ngán, dọn thêm món rau cải ướp muối dưa cải. Cân bằng khẩu vị xơ xác bên mỡ màng trơn tuột. Lá cải xếp từng xấp lá, tượng hình xấp tiền dày cộm - cái ước mơ bạc giấy đầy ắp túi ai mà mà không mong ? Thành ra thịt heo dưa cải mới là hai cái món đem may mắn như người ta nói. Ngẫm ra lý lẽ cũng hay đó chớ.


Hồi mấy tết Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ sau ngày được đảng "giải phóng", trừ gia đình đảng ra, tết của dân chúng phải gọi là tết đói. Đầu năm, nhớ có lần lên chùa ăn giỗ, một đoàn ăn mày ngồi sắp hàng cả dãy dằng dặt bên hiên nhà chùa. Vị bổn đạo đem cơm ra cho, cả đám xúm lại ngổn ngang nhận phần cơm quả lợt. Có bà cụ ăn mày già trên tám chục, nhai vội nuốt lốn đồ ăn trong cái thau nhôm bẩn thỉu. Vừa ăn vội, vừa sợ hết, vừa van xin thêm. Bà lão bảo may quá ngày ăn mày gặp kỵ, được đồ ăn no, chớ ngày mai là đói, đói dài hạn.
Trời đã ra giêng rồi. Tháng giêng là tháng ăn chơi, nhiều lễ hội đình đám, đi kể chuyện ăn mày đói thời khi không phải. Uống rượu tiêu sầu, vác dao chém xuống nước, nước càng thêm chảy; nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm. Vả lại nhớ thơ xưa, ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, cảnh phù du thấy cũng nực cười, nhắc chi chuyện cũ đau lòng thịt heo dưa cải.


Đọc giải buồn, bên Nhựt Bổn có món ăn đặc sắc đầu năm gọi là món sushi trinh nữ. Ấy nhà hàng ăn uống đưa ra một cô trinh nữ xinh đẹp. Cô này bèn cởi hết áo quần, nude toàn diện, rồi nằm ngửa ra trên bàn. Bọn Tiểu nhị bèn đem đồ ăn sắp lên người, các thực khách kéo đến ngồi vây quanh, gắp ăn xả xui.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét