Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012
Ngày này năm xưa.
Ngày mồng 5 tết hàng năm, ấy ngày kỷ niệm chiến thắng Đống Đa đánh tan quân Tàu của nhà vua Quang Trung anh hùng.
Nghiên cứu xưa cổ triều đại là công việc người làm sử. Mà sử thời có câu nói trứ danh lắm : " Từ khi có sử gia, sử không còn là sử nữa ". Nghe thê thảm mà lại đúng.
Sử nhà nghề chánh trị có nhiều chiêu đầu độc dân chúng phải nói vô hậu. Thí dụ Trần Huy Liệu chế tạo ra ngài Lê Văn Tám. Thí dụ mấy bộ lịch sử đảng VC dày cộm.
Ông Nguyễn Gia Kiểng viết "Tổ quốc ăn năn", đoạn về trào Tây Sơn, ý tưởng cũng đáo để. Ba anh em Nhạc, Huệ, Lữ là ba thằng ăn cướp gặp thời. Không có Tây Sơn, Căm Bốt bây giờ là đất đai của nước Nam ta rồi. Tây Sơn làm phá đám giao thương kinh tế mở cửa đất An Nam, vì vô tình dọn bàn để Gia Long bế môn quan tỏa.
Ngay chiến thắng xuân Kỷ Dậu 1789, việc đánh tan 200.000 ngàn quân Tàu cũng là bịa đặt, vì làm chi có chuyện quân Tàu đông như kiến vậy được ? Trò thổi phồng chiến tranh chánh trị, một đám giặc cỏ cơ hội bùng lên vua chúa.
Ông Trần Gia Phụng viết bình tĩnh hơn. Nước Nam rã đám bốn phần. Sài gòn Gia Định phần Nguyễn Ánh chiếm đóng. Bình Thuận Quảng Ngãi thời Nguyễn Nhạc giữ. Vua Quang Trung quyền cai quản Quảng Nam Nghệ An. Thanh Hóa Bắc phần thuộc về nhà Lê với đám sĩ phu Bắc Hà cố cựu.
Ấy lại được việc. Quang Trung theo chiêu bài cụ Nguyễn Thiếp, đánh gấp thắng gấp, chần chờ là chết. Vì thủy binh Tàu sẽ vượt vịnh Bắc Bộ, đánh úp Thuận Hóa Quảng Nam, dễ dàng diệt Huệ cầm Tây, nhỏ như con thỏ !
Thiển nghĩ rằng, may nhờ có vua Quang Trung quyết đánh là đánh, nước Nam mới còn lại như hôm nay. Nếu không, An Nam trở lại làm một tỉnh của nước Tàu rồi.
Người Việt có thể bị đồng hóa, thành ra cả một bọn Tàu lai.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét