Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Trái tim lầm chỗ.


Ngôn ngữ lứa đôi thường thường như sau, chàng trai nói với người yêu rằng "anh sẽ dâng trọn hết trái tim của anh dành cho em", hoặc cô gái nhỏ nhẻ với chàng "em sẽ dành hết trái tim em cho anh", vân vân...
Đương nhiên, trái tim không thể moi ra dâng cho người này người nọ được. Ở đây tim ẩn dụ sự tình yêu chàng nàng trao nhau, không dùng lý trí âm mưu thủ đoạn tính toán thiệt thua gì cả. Tình yêu nếu thổ lộ mà rằng: "sau khi soi xét mọi khía cạnh : tiền, nhà, chức vụ, công cuộc hơn thua, sức khỏe, khả năng phát triển tương lai, em đã quyết định trao trái tim cho anh !" Nghe quá dễ sợ.
Thi thần thi thánh của CS có mấy thơ rằng.
"Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần sơ ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu..."
Rõ rệt trái tim cần chỗ để hợp lý cho nó. Tim để trong ngực làm máy bơm hút đẩy máu đỏ máu đen mà sống. Đứng tim coi như hết thời. Để trên đầu, trái tim sẽ xui dục bậy bạ đi ăn cắp nỏ thần trao cho quân giặc khiến cha chết con chết, nước mất nhà tan.
Con gái  bên Tây Phương thì ít khi dại dột đem tim ra để trên đầu. Không biết có phải quý nường đã đọc thơ TH rồi biết sợ hãi chăng ?


Hơn trăm năm trước, cụ Nguyễn Du vì thương bọn con gái dễ bị lừa đảo cả tin lời đường mật rủ rê của những họ đào họ đải, bèn làm thơ Sở Khanh dụ Kiều đề cao cảnh giác.
"Tường đông lay động bóng cành,
 Rẽ song, đã thấy Sở Khanh lẻn vào...
Lặng nghe, lẩm nhẩm gật đầu: 
Ta đây phải mượn ai đâu mà rằng ! 
Nàng đà biết đến ta chăng, 
Bể trầm luân, lấp cho bằng mới thôi ! 
Nàng rằng: Muôn sự ơn người, 
Thế nào xin quyết một bài cho xong. 
Rằng: Ta có ngựa truy phong, 
Có tên dưới trướng, vốn dòng kiện nhi . 
Thừa cơ lẻn bước ra đi,
Ba mươi sáu chước, chước gì là hơn. 
Dù khi gió kép, mưa đơn, 
Có ta đây cũng chẳng cơn cớ gì !"
Lời đường mật anh chàng chải chuốt áo khăn thanh xuân dịu dàng cũng thấm ngọt tai nàng. Kiều nghe nhắm mắt đưa chân để khi xong chàng Sở vội truy phong quất ngựa...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét