Nhà văn Nguyễn Hưng Quốc có bài bàn sự cafe, đại khái nhớ ông nói cách uống trà, rượu, cafe sao cho sành điệu. Trà độc ẩm lặng vô trong. Rượu đa ẩm náo ra ngoài. Cafe song ẩm ở giữa rượu trà, thì thầm thú vị.
Quán cafe "nhạc Trịnh" nhiều khuôn mặt trí thức lau chau ra bề "nội tâm" thuốc men trà lá. Khánh Ly ca sĩ bài này bài nọ lê thê rên rẩm mớ buồn phiền "Công Sơn nội chiến" nghe mệt cả đầu. Nhạc Trịnh lâu thật lâu thoáng lại một hai bài, gặp khi tình cảnh hợp, mới gọi là thật hay thích thú.
Vị khách già dặn phong trần như có đồng cảm, bèn vào nói nhỏ với cô chủ chuyển kênh. May quá, vẫn có người biết nghe nhạc Trịnh mệt đầu giống như ta.
Ngoài đường, thoáng vội bóng dáng mấy "yêu dấu tan theo" như trêu ngươi.
"Sau lưng người con gái
Môi son thường biếng cười.
Cho ta còn mãi mãi
Chút mùi phấn hương bay..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét