Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Ba cuốn sách hay.


Thủa học trò coi truyện Tuổi Hoa, thích thú nhất cái bìa truyện do họa sĩ Vi Vi vẽ.
Nay ngắm tranh vẽ "Thương tiếc" xô đổ chổng ngược cạnh cô nhi quả phụ nón che bó gối, thấy thảm thiết thay cái thời bao nhiêu chuyện cũ.
Chuyện cũ đủ chuyện. Chuyện đúng chuyện sai, chuyện bịa chuyện thật, chuyện hay chuyện dở, chuyện miệng chuyện in ra sách.
Vị GS. Nguyễn Tiến Hưng dạy kinh tế tại Đại học Howard (Washington) có viết ba cuốn sách khảo cứu sử ký, cho biết vì sao VNCH đành phai tàn liệt oanh oanh liệt.
Ông này gốc gác dân Thanh Hóa di cư, năm 1957 sang học bên Mỹ, lấy bằng Tiến sĩ kinh tế 1965 rồi dạy đại học, kiêm là chuyên viên cho Quỹ tiền tệ quốc tế IMF.
Năm 1971, ông về nước làm cố vấn Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu cho chương trình tái thiết kinh tế, rồi giữ chức Tổng trưởng Kế hoạch và Phát triển (1973-1975).
Ngày 14/4/1975, ông được Tổng thống Thiệu cử đi Mỹ cầu viện để tình thế buộc phải ở lại bởi VNCH quá mau lẹ sụp đổ...


Tự điển mở Wikipedia viết, "Thập niên 1990, Giáo sư Nguyễn Tấn Hưng làm cố vấn cho Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB) về nhiều dự án chuyển đổi kinh tế và xóa đói giảm nghèo, trong đó có dự án Ngân hàng Lưu động - Bank on Wheels giúp đỡ nông dân nghèo trên các miền đồi núi VN".
Ngoài việc dạy kinh tế, ông còn viết sách khảo cứu chánh trị - lịch sử VN nhờ "đã làm việc tại Dinh Độc Lập, sát kề tổng thống Thiệu và Đại sứ Graham Martin. Một tháng trước khi Sài Gòn sụp đổ, tổng thống cuối cùng của miền Nam đã trao cho ông toàn bộ hồ sơ mật về bang giao Việt-Mỹ trong thời gian từ cuối 1971 tới lúc cuối cùng vào mùa Xuân 1975."
Ba cuốn sách "best seller" nhất là Hồ sơ mật Dinh Độc Lập (The Palace File, 1986), Khi đồng minh tháo chạy (2005) và Tâm tư tổng thống Thiệu (2010).
Trong bài trả lời phỏng vấn đài VOA, giáo sư cho biết ông viết để trả lại sự thật cho lịch sử khi thấy giới trẻ VN rất hoang mang, không hiểu rõ lịch sử, không đủ tài liệu để đọc. Nhiều học sinh và sinh viên viết về VN dựa trên tài liệu của thư viện hoặc Internet, có nhiều bài rất ngây ngô, thiên lệch. Các tác giả Mỹ thì viết sử theo quan điểm cá nhân họ cũng rất thiên lệch. Riêng ông, nhờ cơ duyên lịch sử run rủi làm chứng nhân nên nay có thể ghi lại những gì được chứng kiến để góp phần soi sáng đúng sử ký một thời, "trả lại cho Caesar những gì thuộc về Cesar".




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét