Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015
Đỉnh cao bò dê chót vót.
"Chào đá núi, đỉnh cao chót vót,
Ta đứng đây, ngắm ngó khắp một trời..."
Mấy con bò trèo lên trên đỉnh tam sơn ba ngọn, hãnh diện lắm mới mà thơ ra ngâm ngợi.
Xưa kia quanh quẩn ruộng đồng rơm khô cỏ mục, đi sáng về chiều về ợ lên nghiềm ngẫm, bọn bò chỉ biết đợi cái ngày thây phơi phản thịt, xào lăn nấu cháo nhơn sinh tiêu hóa. Cái đời chán nhàm dạ dày bốn túi, lâu ngày bỗng nay ngược trào lên não, thi thơ để gọi rằng đỉnh cao trí tuệ bọn bò.
Cao sơn tất hữu cao bò đứng. Bò đứng lên trông Bắc trông Nam trông cả địa cầu, trông tựa nghìn xưa trông tới mai sau, chủ trương lớn đề ra thơ hay quá độ.
Cái điều sự bò đỉnh của đỉnh ấy lo là sợ trèo cao rồi ắt có ngày té nặng tặng né. Bò trèo cao bò không biết cách tụt bò xuống đất.
Khác mấy con bò, dê mới là bầy chuyên gia giỏi lắm sự leo trèo cheo leo núi đá.
Phóc bên này nhảy bên kia, trèo lên trên trụt xuống dưới, mấy cái móng guốc giác bám địa hình bích hổ, dê quả nhiên quá xứng đáng chủ tịch của đỉnh cao chót vót núi đồi.
Nhà bác học nói cơ thể dê sự uốn éo cơ khớp đặc sắc, cho phép thích nghi di chuyển trên dốc núi hay thân cây cách kiểu dễ dàng. Móng guốc dê chẻ đôi giúp cân bằng trọng lượng bám chắc vào mặt đá. Cạnh móng guốc rất chắc cứng cáp, trong khi phần giữa lại mềm, giúp dê dễ bám vào các bề mặt nhỏ bất xứng đồng đều...
Năm dê nói chuyện bò. Chuyện bò xọ chuyện dê. Đàm đạo những sự dê bò trèo cao núi đá là để cho rộn ràng thêm cái đỉnh cao dê bò trí tuệ vậy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét