Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011
Chuyện Cóc chúa.
Cóc chúa là chúa tể của loài cóc. Có nhiều nơi còn gọi cóc vua. Thực ra, gọi cóc chúa, cóc vua gì cũng được, vì con cóc vốn bản thân nó đã vĩ đại rồi.
Hồi nhỏ học trò đọc sách tập đọc miền Bắc XHCN, có chuyện ong đánh Mỹ. Con ong biết yêu nước căm thù Mỹ tột độ. Nó biết phân biệt đâu là Mỹ, đâu là anh bộ đội cụ Hồ để mà đốt - nó biết làm theo lời cụ dạy - "ong kia yêu giống, yêu nòi, đồng tâm hiệp lực đuổi loài cáo đi".
Người bạn học bảo, ong vĩ đại vậy, công lao vậy, ấy ong đánh Mỹ còn thua cóc đánh Mỹ.
"Bầy cóc nọ ngẫm nghĩ giặc Mỹ tàn ác quá, bèn tức tối lắm. Chúng nghiến răng kèn kẹt, thề phải chống Mỹ cứu nước đến cùng. Trong một trận càn, lính Mỹ cậy súng đạn máy bay nhiều, tấn công ào ạt một sư đoàn quân giải phóng. Quân ta đang bối rối cầm cự, bầy cóc vội vả nhảy ra giúp đỡ phe mình. Chúng xông vào cắn chân, cắn cẳng, cắn giày đinh bọn Mỹ. Mỹ vốn sợ cóc, bèn hô to. Cóc gặm ! Cóc gặm ! Exit ! Exit ! Thế là rút chạy. Quân ta thừa cơ xông lên diệt sạch giặc Mỹ..."
Không biết chuyện bịa hay thật đây, nhưng cóc vốn thích thú ăn thịt lũ ong, thời phải hơn mấy bọn ong "anh hùng" là quá đúng rồi. Cóc vĩ đại tận hồi xưa, vua Lê Thánh Tông còn phải khâm phục con cóc.
"Bác mẹ sinh ra vốn áo sồi
Chốn nghiêm thăm thẳm một mình ngồi
Chép miệng, năm ba con kiến gió
Nghiến răng, chuyển động bốn phương trời."
Bài học mấy con cóc để cho người đời thì nhiều lắm.
Điểm thử mấy "bài học lớn".
1. Cóc kiện Trời.
Các cụ thường mĩa mai mấy ai bẻ nạng chống trời : "Con cóc mà đòi kiện ông trời !"
Chuyện vùng nọ khô hạn lâu ngày, bùn đỏ nổi bụi mù trời, cóc ta lên trời đòi kiện. Trời thua, bèn gọi cóc bằng cậu, rồi cho mưa xuống ào ạt. Cóc thắng kiện, được đặt cách mỗi khi cần nước, cứ việc nghiến răng là trời đáp ứng mưa.
Chuyện này trật lất chỗ, cóc vốn không đi kiện trời mà cầm quân cóc nhái lên đánh trời ác liệt. Trời sai tứ đại thiên lôi ứng chiến. Trời thua to ấy trời mới nhường cóc. Cóc dùng lý lẻ suông mà kiện, thời cầm chắc nhận án chiếu cố 7 năm tù, 3 năm quản chế , chớ dễ chi chuyện trời nhường ?
2. Cóc ngậm tiền.
Đường đời vốn gay cấn, chà đạp nhau ráo riết, leo trèo cực khổ, biết câu "ngậm miệng ăn tiền" mới kiếm chác được công danh địa vị. Nhưng mà danh vọng ảo ít người ham. Người ta nhận xét thấy có quyền dễ có tiền, có tiền sẽ có quyền. Hai thứ xoắn xít chặt chẻ vì một chữ tiền, tiền đưa vợ mua vàng thủ thân thời lạm phát.
Cóc thiếu chữ nhẫn, hay kêu hay nghiến bất mãn, thời chỉ một muôn đời kiếp cóc xó gậm giường kèn kẹt, hai là bôi vôi sỉ nhục bàn dân.
Cóc ngậm tiền. Cóc ngậm tiền. Người tài trí. Người tài trí. Mau giàu . Mau giàu.
Giàu sụ rồi bèn tậu ngay con cóc ngậm tiền to bự đặt giữa nhà "giáo dục" con cháu.
Cũng đúng thật. Đại biểu "ít nói làm nhiều", biết vỗ tay đúng nơi, biết xoa tay đúng chỗ, biết lòng gan, ruột rà lãnh đạo, thời tương lai giàu nức đố đổ vách luôn chờ phía trước.
3. Cóc thơ, thơ cóc.
Thời buổi kinh tế gian nan, thì giờ vàng bạc, lăn chai đổ đèn còn đổ nợ, rảnh đâu thơ thẩn bàn chi chuyện cóc thơ thơ cóc. Ấy mà có thơ cóc tuyệt cú không thể không chép chuyện cóc có hương vị thế thái nhơn tình.
Có ba vị học trò, mỗi người mỗi câu thơ cóc để đời, khiến nhà văn hải ngoại NHQ cũng phải khen cho tuyệt cú. Riêng nghĩ, giá như câu chót, thay "nhảy đi" bằng "ngồi tiếp" thêm nhiệm kỳ nữa, e rằng thơ cóc còn hay nữa.
"Con cóc trong hang
Con cóc nhảy ra
Con cóc ngồi đó
Con cóc ngồi tiếp."
4. Cóc mọc lông nách.
Có hai vợ chồng nông dân nảy sinh sáng chế món "cóc vàng chà bông đây" hòng kiếm tiền sinh sống. Ngày ngày họ lủi thủi cúi mặt "đạp cỏ tầm cóc" ở mấy bờ ao bờ ruộng, mỗi khi tóm được một con thì rú lên sung sướng vô cùng.
Hôm nọ, người chồng tóm được một con cóc chúa.
Khỏi bình về độ sướng của hai vợ chồng nông dân nọ. Nhưng cái lạ, dưới hai chi trước cóc chúa ấy có mọc một đám lông nách.
- Clip người đẹp có lông nách rậm rạp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét