Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

Thơ hay Bùi Giáng.


Bùi Giáng, nổi tiếng nhà thơ miền Nam vô cùng hay.
Ông sinh năm 1926 tại Duy Xuyên, Quảng Nam, 13 tuổi ra Huế học tư thục, đến hồi 9 năm kháng chiến, vào bộ đội công binh, rồi "mấy anh trên" cho đi học vì thấy ổng rất giỏi.
Tuy nhiên ông không đi mà lại trở về làng Trung Phước giữ bò.
"Trung Phước ơi, sông sâu dài uốn khúc
Tình cheo leo cao vút một con đèo
Núi Chèo Bẻo vươn mình trong khói đục
Hòn Cà Tang thương nhớ vọng tình theo..."

(Trung Phước ơi - thơ Tạ Ký)
Năm 1952, Bùi Giáng ra Huế học, đậu Tú tài toàn, rồi vô Sài gòn ghi danh học ĐH Văn khoa. Nghe nói ông đọc thấy tên mấy vị GS giảng dạy, bèn không thèm học nữa, về viết khảo luận, sáng tác, dịch thuật và đi dạy học tại các trường tư thục.
Ông viết rất là nhiều sách nhiều thơ, ai đọc cũng rất thích thú cái cách ông dùng từ với ngôn ngữ siêu đặc biệt hay.
Năm 1965, Bùi Giáng nhà cháy, rồi sau đó bị điên "rực rỡ".
Từ năm 1971, ông về lại sống ở Sài Gòn.
Sau"giải phóng", "nhờ sự quan tâm sâu sắc của chánh quyền CM", nhà thơ sống một cuộc đời khỏi phải nói về độ điêu tàn nát bấy. Ông qua đời, tai biến mạch máu não, 1998.
Tác phẩm văn triết dịch thi phú, vô số giai thoại đời tư được người ta khai thác, bình luận rất nhiều. Tầng lớp trí thức yêu văn chương, mê mẩn vị Bùi Giáng.
Ngày CN, 7/8/2011, đọc thơ Bùi Giáng tập Rong rêu, thấy có bài hay về người đẹp nude mặc quần, bèn copy ngâm ngợi tưởng nhớ vậy.
- Thơ Bùi Giáng, ảnh Nazomi Sasaki.

MỘT NÀNG TIÊN

Em từ thiên thượng về chơi
Hào quang bất chợt sáng ngời giữa trưa
Hình dung tình mộng thượng thừa
Giấc mơ kỳ vỹ còn lưa muôn đời
*
Lặng im em lẵng lặng ngồi
Quà em trao gửi không lời thốt ra
Nghiêm trang ánh mắt ngọc ngà
Xui lòng bủn rủn nghìn hoa nghiêng đầu
*
Chào em tiếng nói thiên thâu
Tận cùng gió gác trăng lầu tái sinh.


( Rong Rêu - 1972 )







NGƯỜI CON GÁI MẶC QUẦN

Người con gái hôm nay mặc quần đỏ
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen
Đen và đỏ là hai màu rồi đó
Cũng như đời,đường hai nẻo xuống lên
*
Người con gái hôm nay mặc quần trắng
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần hồng
Hồng và trắng là hai màu bẽn lẽn
Cũng như núi và rừng đều rất mực chênh vênh
*
Người con gái hôm nay mặc quần tím
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần vàng
Vàng và tím là hai màu mỉm miệng
Mím môi cười và chúm chím nhe răng
*
Người con gái hôm nay mặc quần ngắn
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần dài
Dài và ngắn đều vô cùng trong sạch
Bởi vì là… dài ngắn cũng long lanh !


( Rong Rêu - 1972 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét