Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011
Càng to càng nhỏ.
Trong kho tàng cổ tích dân gian VN có cái truyện cười đố nhau ngữ nghĩa, đọc cũng vui.
"Mấy anh đố nhau. Anh thứ nhất nói:
- Càng đắp càng bé là gì?
Mọi người nghĩ mãi, rồi đành chịu. Anh này tự trả lời:
- Người ta đào ao, lấy đất đắp vào bờ bên trong. Càng đắp thì cái ao càng bé lại.
Anh thứ hai đố:
- Càng kéo càng ngắn là gì?
Mọi người cũng chịu cả. Anh ta giải thích:
- Là điếu thuốc lá. Cứ kéo một hơi là nó lại ngắn đi một chút.
Anh thứ ba hỏi:
- Thế càng vặn càng vẹo là gì?
Mọi người càng chịu, cho là anh ta chơi chữ. Anh này cười bảo:
- Đâu mà chơi chữ! Chỉ là hai người cùng giặt một cái chăn. Đến lúc vắt nước, mỗi người cầm một đầu chăn bằng hai tay thật chặt, vặn xoắn vào. Được một lúc thì cả hai đều vẹo mình đi, mỗi người về một phía.
Đến lượt anh thứ tư, anh này lửng khửng bảo:
- Càng to càng bé là gì?
Mọi người cười bò ra, phán đoán đủ kiểu. Anh ta chỉ lắc đầu, mãi sau mới nói:
- Con cua nó có hai càng. Một càng to, một càng bé."
Ấy, chỉ một chữ "càng", nghe ra đã lắm chuyện khó hiểu. Chữ càng này khác chữ càng nọ, đám đông cũng khó có ai đoán ra được nghĩa mấy cái "càng" cho đúng ý.
Chuyện xưa đọc hiểu được cũng mệt, chuyện nay lại càng rắc rối lắm. Những người thích nghệ thuật sắp đặt, bèn bỏ công sức mỏi mệt tạo một màn rắc rối domino chánh xác sụp đổ có cái kết quả chớp ảnh như ý. Đại để muốn nói cái sự chụp nhiêu khê, suy ra chi đó... Ấy, có người coi xong bèn nói đó là cái màn rỗi hơi nhất thế giới vì hết trò rồi.
Đơn sơ đầu ngô mình sở, gì gì cũng có trên cái đời mộng thực rối loạn này, mỗi người mỗi ý, ai muốn hiểu được cũng mệt...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét