Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Nhất chi mai.


Cách đây hơn 1000 năm, có ông sư làm bài thơ hay lắm thế gian lưu truyền.
Ấy là vào thời vua Lý Nhân Tông, người Lý Trường, con một vị quan nhỏ đương triều, vốn tánh hiếu học, thích thú sách vở thần học tôn giáo bèn bỏ công ngâm cứu, rồi mới thấy chán mấy sự đời mà bỏ đi tu.
Lý Trường đến làm đệ tử sư Quảng Trí thuộc thiền phái Vô Ngôn Thông để tu học. Chẳng bao lâu ông nổi lên là một vị cao tăng đại đức đương thời.
Vua Lý Nhân Tông cùng Hoàng hậu rất tôn sùng sư Lý Trường, bèn xây chùa Giáo Nguyên, thỉnh ngài về làm trụ trì.
Tháng 11/1096. Nhà sư ốm nặng, bèn bảo đệ tử lấy giấy bút cho ông viết mấy lời trối trăn giờ phút chót rồi kiết già thị tịch, trụ thế 45 niên, được vua thụy hiệu Mãn Giác thiền sư.
Lời trăn trối của ngài là bài thơ chữ Hán sau đây :


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét