Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

Đón gió.


" Lạy trời cho thổi gió Nồm
 Để thuyền chúa Nguyễn thuận buồm về kinh "
Nhân dịp chúa Nguyễn đóng đô kinh thành Phú Xuân gặp buổi suy tàn, quân Trịnh vượt giới tuyến đánh cho tan tác. Dư đảng bèn chạy vào đất Gia Định lập căn cứ, lại bị quân Tây Sơn truy sát quá gắt đành ngậm ngùi bỏ nước ra đi.
Có điều cơ may, nhà chúa mấy trăm năm cai trị để lại một số đông "cựu Nguyễn" nằm vùng khắp đàng Trong, chực chờ cơ hội mọc mầm nổi dậy.
Vua Quang Trung mất năm Nhâm Tý (1792), Nguyễn Gia Long bấy giờ đã chiếm thành Gia Định, người Pháp ngoại viện súng ống tàu bè, liền nhân cơ hội đem thủy quân tiến đánh Phú Xuân. Cứ vào mùa khô tháng 5 tháng 10, gió mùa Tây Nam thổi lồng lộng, quân Nguyễn thuận buồm xuôi gió dong chiến thuyền kéo đến tập kích các cứ điểm Tây Sơn đồn trú ven biển miền Trung.
Trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi, có bọn nằm vùng "đón gió" trợ giúp nên chi năm 1802, Nguyễn Gia Long cướp lại sơn hà, đem hết thân tộc nhà Tây Sơn phanh thây rửa hận, lập nên vương triều Nguyễn Việt Nam.


Sau này, vào thời Nam Bắc nội chiến, phía VNCH phải vô số đặc vụ CS nằm vùng cài cắm khắp bốn vùng chiến thuật. Thêm nữa con em cựu kháng chiến tập kết ra Bắc, gia đình ở lại ngày đêm trông chờ cụ Hồ mõi mắt. Rồi lại còn lớp sanh viên học sinh "phong trào đô thị", lớp tu hành "chống Mỹ cứu nước", lớp công chức "ăn cơm quốc gia thờ ma CS", lớp đồng bào "gió chiều nào theo chiều nấy". Tất cả hình thành một khối lượng đón gió hùng hậu đa thành phần chăm chăm ngong ngóng.
" Các anh đi ngày ấy đã lâu rồi
Xóm làng tôi còn nhớ mãi
Các anh đi bao giờ trở lại
 Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong..."

Quả nhiên, năm 1975 gió Bắc tràn về quá thỏa lòng mong đợi cho bọn người đón gió.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét