Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

Khi sao phong gấm rủ là ?


Hồi ký "Bên dòng lịch sử", Linh mục Cao Văn Luận viết về cái chết của Ngô Đình Cẩn rằng, trước giờ ông Cẩn bị đem ra xử bắn, ngó tới ngó lui quanh quất, chỉ một cô cháu gái khóc lóc. Ngô Đình Cẩn bèn rằng : "Thôi đừng có khóc nữa. Cậu biết làm chánh trị là có ngày hôm ni rồi... "
Làm chánh trị, được thời đắc thế, đế vượng vinh quang bao giờ cũng sướng. Nếu không lạm dụng tơ hào thủ đoạn, biết mình việc ích quốc lợi dân, tất ngày gác kiếm về vui thú điền viên, sẽ được an bình nhẹ nhõm. Còn làm chính trị vị mình, mưu này kế nọ gặp lúc hết thế mất quyền, thời ôi thôi, coi như chết chắc. Sử Đông sử Tây, dẫn chứng đầy dẫy.
- Quốc trưởng A. Hitler chết mất xác, giống như một con chó chết trôi.
- Lãnh tụ B. Mussolini, dân Ý treo cổ lên cột sắt bêu đầu cho đại chúng xem.
- Tổng bí thư nước Rumania Ceaucescu : bắn cả vợ chồng.
- Ba anh em họ Ngô đầu nền đệ nhất cọng hòa Diệm, Nhu, Cẩn bị bắn thảm thiết.
- Tổng bí Thư Campuchia dân chủ PolPot chết đói trong rừng.
- Tổng Thống Iraq S. Hussein bị treo cổ.
- Lãnh tụ "khủng bố vĩ đại" O. Bin Laden bị bắn chết, dẫu cho khéo léo ẩn trốn kỷ càng.
- Tổng thống Đại Libya Ả Rập Gaddafi nấp trong ống cống, bị lôi cổ ra đánh tới chết.
- Thủ tướng Thái lan Thaksin bị kết án tù, chạy trốn lưu vong tội lỗi.
Cuộc đời kẻ làm chánh trị vị thân nó vậy. Trước tột đỉnh vinh quang, sau tới hồi thảm thiết, là cái quy luật đào sâu giọt lấp ở đời. Mới rồi đây, vị nữ thủ tướng Ukraina tóc vàng kết tóc chân rết trẻ trung xinh đẹp, mới rời ghế, bị bắt giam tận 7 năm tù.




Chưa hết, nữ Tổng thống Phi Luật Tân xinh đẹp, bà Gloria Macapagal Arroyo vừa hết chức, bị ngay trát tòa bắt giam tức khắc.
Xem ảnh bà Arroyo mà nhớ tới hai câu Kiều, ngẫm nghĩ rầu lòng nhân thế.
" Khi xưa phong gấm rủ là,
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường ? "


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét