Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011
Ôm cổ Tàu.
Tương lai Hoàng đế tuần thú phương Nam, chơi trò nhu đạo, lấy lạt mềm buộc chặt, kéo cả bó mối lợi tha về hơn phải ồn ào dọa dẫm đánh đấm.
Đến nơi, ngài bình thản chiếu cố mấy cái vòng tay ôm lấy cổ.
Ở đời, thế lực mạnh rồi thì nên lấy nhu thắng cang, lấy nhược thắng cường mới tỏ ra lợi hại. Cho vài ba câu phủ dụ, tặng ít nhiều tiền lẻ quà cáp cho vui, công việc sẽ cứ thế mà tiến như ý.
Tiến từng bước, từng bước. Chậm mà chắc, chắc mà chậm. Vết dầu loang trên biển Đông tới đâu thì ấy là biển của mình đến đấy. Tằm ăn lá dâu túc ta túc tắc tất có ngày lột xác.
Hàng không mẫu hạm Thi Lang đến biển Đông. Tam Á - Hoàng Sa - Thi Lang - Trường Sa.
Trên máy bay dưới tàu biển, rút ngắn chặng dừng, thỏa sức chiếm, ra sức giữ "ao nhà".
Dàn khoan dầu thô khủng đã đi vào biển Đông, chuẩn bị thăm dò hút hít vàng đen. "Hạm đội tàu cá phương Bắc" dùng liên hoàn kế, mở rộng vơ vét chim thu nụ đé.
Xứ súc vật nọ, có một dê cùng một cọp.
Dê chủ trương làm bạn với cọp cùng ăn thịt hưu. Dê mời cọp đói vô nhà. Cọp đói được dê giác ngộ "giai cấp", được dê giảng giải, thành ra cọp nó chỉ ăn thịt hưu thôi.
Một ngày gần kia, quá tội nghiệp con dê ngu si lầm lỡ, ngộ nhận vòng tay ôm cổ con cọp "giai cấp".
Xứ người ta có mấy câu lạt mềm buộc chặt, trót ăn rồi há miệng mắc quai đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Lâm sự bỏ của chạy lấy người, che chận chắn bịt dú diếm bọn đầu đen là yên. Hoặc giả giờ phút chót, hô hoán võ mồm "chiến tranh kỳ dị".
Bỗng dưng ngẫm nghĩ, người nào từng bảo, Tàu đánh chiếm Trường sa thời dễ, nhưng giữ được mới khó, nên chi chưa ra tay thôi. Vậy té ra Hoàng Sa chiếm lấy từ năm 1974 cho đến nay, chắc "khó giữ" lắm nhỉ ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét